Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ ((Dịch Full)

Chương 2041 - Chuong 2048: Tim Duoc Ma Khong Ton Cong

Chuong 2048: Tim Duoc Ma Khong Ton Cong Chuong 2048: Tim Duoc Ma Khong Ton CongChuong 2048: Tim Duoc Ma Khong Ton Cong

Khi Nạp Lan Cẩn Niên từ trong cung di ra, trời cũng đã sáng.

Ôn Noãn cũng đã thu xếp được hai bộ hành trang đơn giản, vả lại còn dặn dò hết tất cả mọi chuyện, nàng còn quay về phủ An quốc công để gặp cha mẹ cùng người thân, thuận tiện nói với bọn họ việc mình xuất chinh.

Nạp Lan Cẩn Niên vừa về phủ là hai người trực tiếp mang theo Hạ Huyền, Trân Hoan cùng Trần Hi ra roi thúc ngựa xuất phát đến Bắc cương.

Hiển nhiên không thể thiếu Đại Hôi cùng Tiểu Bạch đồng hành, còn có Tiểu Hắc cùng Tiểu Ngốc.

Lần này Đại Hôi còn dẫn theo một đội quân sói đi trước, tụi nó trực tiếp đi đường núi.

Tụi nó sẽ đến một chân núi chờ Ôn Noãn cùng Nạp Lan Cẩn Niên.

Tiểu Hắc cùng Tiểu Ngốc bay rất nhanh nên chúng nó đã bay đi trước một bước để đến Bắc Minh quốc tìm hiểu tình hình.

Ôn Noãn cùng Nạp Lan Cẩn Niên ra khỏi thành, những người chú ý bọn họ cũng lập tức biết được.

Sau đó tin tức này đã lan ra truyền ra khỏi thành với tốc độ rất nhanh, bốn phương tám hướng đều biết tin, cũng truyền tới tay của những người muốn biết được hành tung của hai người.

Người và ngựa chạy không ngừng nghỉ, ban đêm cũng không có tạm nghỉ chút nào, cho đến khi họ bỏ lại những người âm thầm theo dõi bọn họ, tiến vào núi rừng, tụ họp cùng Đại Hôi.

Sau khi đi bộ trên đường gần nửa đêm, Nạp Lan Cẩn Niên dẫn bọn họ đến một sơn động.

"Đêm nay chúng ta tạm nghỉ ở trong này một đêm, giờ Thìn ngày mai sẽ xuất phát."

"Dạ!" Đám người Hạ Huyền đều đồng thanh trả lời, sau đó người thì đi nhóm lửa, người thì quét dọn sơn động sạch sẽ.

Vào mùa đông, phải kiểm tra sơn động cho thật kỹ, để xem rắn rết có trốn trong động không. Cưỡi ngựa liên tiếp hai ngày một đêm trong băng tuyết, hai tay của Ôn Noãn cùng chóp mũi cũng lạnh đến mức đỏ ửng.

Nạp Lan Cẩn Niên nắm tay nàng, nhẹ nhàng xoa xoa, vả lại còn không ngừng thổi hơi vào tay nàng vì muốn làm tay nàng ấm hơn.

Ôn Noãn mỉm cười rút tay về: "Được rồi, ta không lạnh, chúng ta vẫn nên nhanh chóng đi kiếm củi về để nhóm lửa, sau đó ngủ một giấc đi!"

Nạp Lan Cẩn Niên gật đầu: "Để ta đi, nàng nghỉ ngơi đi."

Nạp Lan Cẩn Niên đi ra ngoài kiếm củi, hắn thuận tiện kêu Đại Hôi cùng thủ hạ của nó đi cùng hắn.

Sói nhiều thì lực lượng lớn!

Chẳng mấy chốc, Trần Hoan đã bắt đầu nhóm lửa, Trần Hỉ cũng kiểm tra hang động xong, Hạ Huyền ra ngoài lấy một ít tuyết sạch ở trên cành cây đem về nấu nước uống.

Với không khí này, cả con sông đều kết băng.

Nước đã nấu sôi nhưng Nạp Lan Cẩn Niên vẫn chưa trở về.

Đại Hôi đã dẫn đoàn binh sói của mình mang theo nhiều cành cây khô trở về.

Ôn Noãn có chút lo lắng: "Vì sao đã đi lâu như vậy mà vẫn chưa trở lại?"

Lúc này Đại Hôi ngậm một bó củi nhỏ trở về, Ôn Noãn nhịn không được hỏi: "Đại Hôi, Thập Thất ca đâu?"

Đại Hôi quay đầu nhìn thoáng qua phía sau, ý của nó chính là hắn ở phía sau.

Rất nhanh, Ôn Noãn đã thấy Nạp Lan Cẩn Niên mang theo hai con thỏ hoang đã được làm sạch trở về. On Noãn bất lực nói: "Chàng đi bắt thỏ?"

Lúc này đã hơn nửa đêm!

Nạp Lan Cẩn Niên gật đầu: "Ta vừa lúc thấy được, nghĩ đến hai ngày nay nàng đều ăn lương khô nên thuận tay bắt lấy."

Hạ Huyền vội nhận lấy: "Chủ tử, con thỏ này nướng sao?"

"Ừm."

Nạp Lan Cẩn Niên kéo tay Ôn Noãn: "Nàng đi theo ta đến đây."

"Đi đâu?"

"Trong chốc lát nàng sẽ biết."

Nạp Lan Cẩn Niên kéo tay Ôn Noãn, cầm cây đuốc lên, trong ánh lửa mờ ảo hắn cẩn thận bước đi đến một nơi.

Ôn Noãn nhìn thấy một hang động tối đen, có lẽ chỉ đủ để cho một người đi qua: "Đây là?"

"Nàng vào xem đi."

Ôn Noãn xoay người, nàng hơi nghiêng người cẩn thận đi vào.

Nạp Lan Cẩn Niên đi theo sau Ôn Noãn, vừa rồi hắn đã đi vào trước, bên trong là an toàn.

Đi qua một nơi chật hẹp, bên trong lại rộng rãi thông suốt.

Dưới ánh đuốc, Ôn Noãn nhìn thấy có rất nhiều binh khí!

Có giáo dài, có bội kiếm, có áo giáp, còn có cung tên vân vân, cái gì cần cũng đều có.

Trong đó mũi tên lông vũ là có nhiều nhất, ít nhất cũng là mười vạn cái!

Như vậy đã có thể giải quyết nhu cầu cần thiết trước mắt.

Trên chiến trường, mũi tên là thứ tiêu hao nhiều nhất, nhưng cũng là thứ có độ khó khăn cao khi chế tạo.
Bình Luận (0)
Comment