Chương 2056: Các Huynh Đệ, Xông Lên!
Chương 2056: Các Huynh Đệ, Xông Lên!Chương 2056: Các Huynh Đệ, Xông Lên!
Tào Tử Hào nói: "Tướng lĩnh dẫn dắt binh lính của Bắc Minh quốc lần này chính là Hầu Cách Phàm năm xưa từng gặp tại Đông Lăng quốc."
Ôn Noãn gật đầu, nhàn nhạt nói: "Ừ, thủ hạ bại tướng thôi!"
Tào Tử Hào nhớ đến tình cảnh đi sứ Đông Lăng quốc khi xưa, cười nói: "Không sai."
Không biết vì sao, có quận chúa Tuệ An ở đây, giờ phút này khi hắn nhìn thấy thiên quân vạn mã ở phía dưới đang từ xa đến gần thì trong lòng bỗng vô cùng bình tĩnh.
Giống như bọn họ cũng có 30 vạn đại quân, mà không phải là ba vạn "đại" quân!
Ôn Noãn hỏi tiếp: "Lần này Thái Tử và hoàng tử Bắc Minh quốc có xuất chinh hay không."
"Không phát hiện."
Ôn Noãn lại cảm thấy khả năng không cao, đây chính là cơ hội tốt để các hoàng tử kiến công lập nghiệp, nếu bản thân lập được công, vậy thì sẽ có lợi rất lớn cho việc đăng cơ sau này.
Đế Quân Minh không có khả năng bỏ lỡ cơ hội này.
Chắc là hắn đang trốn bên trong đám binh lính.
Ôn Noãn cũng không nghĩ lại, mắt thấy quân địch tiến càng ngày càng gần, nàng nói với Tào Tử Hào: "Ngươi và ta dẫn theo hai vạn binh lính tinh nhuệ đi ra ngoài chiến đấu, để một vạn binh lính còn lại giữ thành!"
"Rõ!" Tào Tử Hào thả người nhảy xuống, vẫy vẫy cờ lệnh với ba vạn binh lính, tự mình gọi hai vạn binh lính tinh nhuệ ra, tiếp theo lớn tiếng nói: "Các huynh đệ nghe lệnh, đội ngũ vừa mới được gọi tên đi theo Cẩn Vương phi và bản tướng ra thành giết địch! Những người còn lại ở lại giữ thành!"
Ba vạn binh lính trăm miệng một lời: "ROY
Tào Tử Hào liếc mắt nhìn Ôn Noãn vẫn còn đứng trên tường thành.
Ôn Noãn gật đầu.
Tào Tử Hào lớn tiếng nói: "Mở cửa thành!"
Cánh cửa thành dày nặng nhanh chóng được mở ra.
Tào Tử Hào cưỡi trên lưng ngựa, giơ cây kiếm dài trong tay tiến về phía trước, lớn tiếng hô: "Các huynh đệ, xông lên! Giết!"
Nói rồi hắn đầu tàu gương mẫu chạy ra ngoài!
Lúc này bên người hắn còn một con ngựa màu đỏ, cũng tung vó chạy ra ngoài, lập tức xông lên trước Tào Tử Hào.
"Giết!" Hai vạn binh lính cùng cưỡi ngựa, cầm khiên, tay nắm chảo sắt và vũ khí, nhanh chóng phi ra ngoài!
Lúc này Ôn Noãn thả người nhảy xuống từ trên tường thành, vững vàng ngồi trên yên ngựa, nàng giơ cờ lệnh lên, đầu tàu gương mẫu chạy đẳng trước, vượt trước đội ngũ trăm mét!
Hầu Cách Phàm dẫn dắt 30 vạn đại quân từ từ đến gần thì nhìn thấy binh lính Nạp Lan quốc lại dám mở cửa thành ra nghênh chiến.
Hắn cười nhạo một tiếng: "Biết đánh không thắng chúng ta, nên trực tiếp mở cửa thành đầu hàng hay sao?"
Đế Quân Minh đi phía sau hắn nhíu mày nói: "Người dẫn đầu chính là quận chúa Tuệ An, không thể thiếu cảnh giác!"
Ngày xưa ở Đông Lăng quốc, quận chúa Tuệ An đã để lại cho hắn một ấn tượng quá sâu.
Đế Quân Minh một thân nhung trang, không mặc áo giáp thể hiện thân phận Hoàng Thái Tử. Đánh bại Nạp Lan quốc, đây là công lao to lớn giúp mở rộng biên giới! Tương lai sau khi hắn đăng cơ, với công lao này, hắn sẽ trở thành đế vương thiên cổ thống nhất thiên hạ trong lịch sử!
Được viết vào sử sách, lưu danh muôn đời!
Hắn là Thái Tử Bắc Minh quốc, lập chí trở thành đế vương thống nhất thiên hạ, sao có thể không xuất hiện!
Hơn nữa, phụ hoàng không tiếc bất cứ giá nào để cứu Đế Quân Hiền về, hắn biết phụ hoàng thương yêu Đế Quân Hiền nhất, nếu bản thân hắn chủ động xuất quân đi cứu Đế Quân Hiền thì phụ hoàng sẽ cảm thấy hắn là một người sống có tình huynh đệ!
Một công đôi việc, cớ sao mà không làm!
Rốt cuộc, hắn cũng biết, Đế Quân Hiền bị Nạp Lan Cẩn Niên đánh gãy gân tay gân chân, phế bỏ đến nơi rồi!
Bản thân đến cứu hắn, cứu thành công thì hắn cũng là phế nhân, chẳng tranh giành được gì với chính mình.
Hôm nay sở dĩ hắn không mặc lễ phục của Thái Tử, chỉ mặc áo giáp phó tướng bình thường, hắn muốn giấu giếm thân phận trước mặt binh lính Bắc Minh, lấy thân phận là một võ tướng, đầu tàu gương mẫu lập được công lớn!
Ngày nào đó, khi thân phận của hắn được công bố, tất nhiên sẽ trở thành tấm gương, một đoạn giai thoại cho mọi người noi theol
Đương nhiên cứ như thế thì cũng sẽ không biến mình trở thành mục tiêu cho Nạp Lan Cẩn Niên và quận chúa Tuệ An, rơi vào kết cục ngu xuẩn như Đế Quân Hiền.