Chuong 2057: Dua Khien Cho Ta
Chuong 2057: Dua Khien Cho TaChuong 2057: Dua Khien Cho Ta
Trong lòng Hầu Cách Phàm căng thẳng, ngày xưa ở Đông Lăng quốc, bởi vì quận chúa Tuệ An, nên hắn mới bị chê cười ở trước mặt sứ giả của các quốc gial
Thậm chí uy vọng của hắn trong quân đội cũng chịu thiệt hại!
Hôm nay hắn nhất định phải tìm lại được mặt mũi, rửa mối nhục này!
Hầu Cách Phàm kẹp bụng ngựa, con ngựa càng phóng nhanh hơn, hắn lớn tiếng nói: "Nạp Lan quốc toàn là hạng người tham sống sợ chết, lại mở cửa thành ra nghênh đón chúng ta, các vị tướng sĩ mau tiến lên!"
Tốc độ di chuyển của 30 vạn đại quân Bắc Minh càng nhanh hơn!
Tốc độ của Ôn Noãn cũng rất nhanh, khi chỉ còn cách đại quân Bắc Minh khoảng 500 mét, nàng tùy tay cắm lá cờ ra sau lưng mình, sau đó hai chân kẹp chặt bụng ngựa, cầm lấy cánh cung và mũi tên, cài tên vào, kéo cung, nhắm chuẩn Hầu Cách Phàm, bắn ral
Kéo cung,
Bắn tên!
Kéo cung,
Bắn tên!
Hầu Cách phàm thấy Ôn Noãn bắn tên, hắn nhếch khóe miệng cười khinh miệt, giơ cây kiếm dài, nhẹ nhàng chắn mũi tên lại!
"Phốc!" Tiếng mũi tên đâm vào thịt vang lên.
Có quá nhiều mũi tên!
Khi Ôn Noãn kéo cung, ngón tay sờ ngang qua cơ quan liên nỏ trong tay áo, liên nỏ lại bắn ra mấy mũi tên, hai mũi tên nối liền nhau, hơn nữa nỏ tiễn trong tay áo khá ngắn, dưới tình huống khẩn cấp, nhìn chính diện, vốn dĩ không thể phát hiện ra dị thường!
Ôn Noãn bắn năm lần liên tiếp, hơn nữa còn bắn cả nỏ tiễn trong tay áo, tổng cộng bắn mười mũi tên cộng thêm năm mũi tên đầu cuối nối đuôi nhau, vốn dĩ khiến hắn muốn tránh cũng không thể tránh được, cuối cùng Hầu Cách Phàm vẫn bị mũi tên nhọn bắn trúng bụng.
Hai quân vừa mới giao chiến, chủ tướng đã bị thương, khí thế của các binh lính Nạp Lan quốc lập tức tăng vọt!
Tào Tử Hào hô to: "Các huynh đệ, xông lên! Đuổi đám cẩu tặc Bắc Minh đi!"
"Xông lên!"
Hầu Cách Phàm trực tiếp bẻ gãy cung tiễn găm trên bụng, giơ cây kiếm dài lên, hô to một tiếng: "Các huynh đệ, giết! Giết hết đám thổ phi đê tiện Nạp Lan quốc không để sót một ail"
"Giết!" Binh lính Bắc Minh hô to một tiếng, tiến lên phía trước với khí thế hừng hực.
30 vạn đại quân không có khả năng sợ hai vạn đại quân!
Binh lính Bắc Minh quốc bọn họ chỉ cần dùng một chân là có thể dẫm chết đám dân đê tiện Nạp Lan quốc!
Đại quân hai bên, ngoại trừ chủ tướng và bộ phận tiên phong, còn cách 200 mét nữa mới lao vào cuộc chiến.
Ôn Noãn nói với binh lính phía sau: "Đưa khiên cho tal"
Tên binh lính kia lập tức đưa khiên cho Ôn Noãn.
Ôn Noãn trực tiếp ném phăng tấm khiên bay ra ngoài.
Tấm khiên dày nặng quét ngang qua, lập tức đánh ngã mấy chục binh lính Bắc Minh quốc!
Thiên quân vạn mã Bắc Minh quốc chạy đến từ đằng sau, những binh lính ngã rơi xuống đất lập tức bị vô số dấu chân dam đạp, rốt cuộc không thể đứng dậy nổi!
Tào Tử Hào, còn cả những binh lính khác có sức khỏe tốt, sôi nổi học theo hành động của Ôn Noãn, ném phăng tấm khiên ra ngoài.
Một đám binh lính Bắc Minh quốc xông lên lại bị đánh ngã rớt xuống ngựa, rồi cuối cùng bị giam đạp thành bánh nhân thịt.
Sau khi Ôn Noãn ném phăng tấm chắn ra cũng không ngoái đầu nhìn, tiếp tục duỗi tay, nói với binh lính đứng sau: 'Khiên!"
Binh lính đứng sau đã chuẩn bị sẵn sàng từ trước, nhanh chóng đưa khiên cho Ôn Noãn.
Ôn Noãn bắt lấy tấm khiên trong tầm tay rồi ném ra ngoài, rồi lại quay ra nắm lấy tấm khiên, vung tay ném tiếp.
Rất nhanh tấm khiên trong tay đám lính đã hết.
Người và ngựa hai bên còn chưa chạm trán đối đầu, binh lính Bắc Minh đã bị quân và ngựa bên mình dẫm chết, không phải là một ngàn thì cũng là mấy trăm!
Ôn Noãn dẫn dắt các binh lính Nạp Lan quốc vừa ném khiên vừa lui về phía sau.
Hai vạn đại quân Nạp Lan quốc vẫn cố gắng duy trì khoảng cách 200 mét so với quân địch.
Hầu Cách Phàm tức đến mức nổi trận lôi đình, hắn hô to một tiếng: "GiếtI!!!"
Binh lính Bắc Minh hô to: "Giết!!!!"
"Nổ pháo!" Tiếng la của hai vạn binh lính Nạp Lan quốc lan ra trong tiếng hò hét nông nhiệt của 30 vạn đại quân.
Binh lính Nạp Lan quốc châm lửa quả pháo trong tay, rồi dùng sức ném ra ngoài.