Chuong 2122: Chien Thu
Chuong 2122: Chien ThuChuong 2122: Chien Thu
Bắt đầu từ ngày mai, on Noãn không cần tới lều ấm cả ngày nữa.
Chỉ cần lại đây châm cứu cho những binh lính nối tay đó một chút, lại dùng mây tía dưỡng một chút, làm cho tay của bọn họ có thể khôi phục như thường là được.
Mấy ngày nay Phong Niệm Trần, Ôn Nhiên và Ôn Noãn đều tự mình bắt mạch cho nàng, chỉ là mạch tượng vẫn luôn bình thường, không có dấu hiệu có hi.
Nhưng Ôn Noãn đã xác nhận, cũng đoán ra được nguyên nhân, nên thật sự không vội.
Chỉ là tò mò có phải mây tía này vẫn luôn che chở nhóc con trong bụng như vậy hay không.
Tôi hôm nay Nạp Lan Cẩn Niên trở về có chút trễ.
Ôn Noãn đã ăn bữa tối xong, đang ngồi trên giường đất đọc sách, thấy hắn trở về bèn hỏi:
"Sao hôm nay chàng trở vê trễ như vậy? Đã ăn tối chưa?"
"Ta ăn ở quân doanh rồi, hôm nay gửi chiến thư cho quân địch, ba ngày sau bắt đầu công thành."
Gửi chiến thư trước khi công thành, đây là phong phạm nên có của một nước lớn!
Ôn Noãn nghe vậy cười: "Huynh thật sự cho quân địch có đủ thời gian chuẩn bị!"
Nạp Lan Cẩn Niên cởi áo ngoài, khẽ gật đầu: "Cần thiết! Nếu không thì có gì thú vị chứ?"
Nếu muốn chiến thì phải chiến một trận lớn!
Không chiến thì thôi, đã chiến thì phải là một trận kinh người!
Đấn lúc đó Thất hoàng tử và thế tử An Thân Vương phân biệt dẫn theo sáu vạn binh lính tiến đến đoạt lại huyện Vĩnh Bình và huyện Bắc Phong.
Đương nhiên binh lính của bọn họ cũng cần nghỉ ngơi.
Bởi vì đại quân lặn lội đường xa lên đường, dọc theo đường đi đã rất mệt mỏi, cho nên Nạp Lan Cẩn Niên cho mọi người nghỉ ngơi chỉnh đốn mấy ngày, làm quen khí hậu nơi này một chút, chế định chiến thuật công thành rồi mới bắt đầu công thành.
Mấy ngày nay đại quân đều đang luyện tập chiến thuật.
Trong huyện Vĩnh Bình có Hầu Cách Phàm dẫn theo ba vạn binh lính còn lại đóng giữ, mặc dù ba vạn binh lính này sa sút sĩ khí, nhưng khi người bị buộc đến đường cùng thì chỉ có thể càng thêm không sợ chết mà phản kháng.
Dù sao cũng là chết, liều chết phản kháng còn có thể thắng được một đường sống.
Nhưng mà Vĩnh Bình huyện là thành không, bọn họ ở bên trong vừa đói vừa lạnh, binh lính có thể có tinh lực gì để đánh giặc?
Đây cũng là một trong những nguyên nhân vì sao Nạp Lan Cẩn Niên không lập tức công thành.
Chính là muốn để quân Bắc Minh bị đói một chút, làm cho bọn họ biết, cho dù dẹp xong thành trì của Nạp Lan quốc bọn họ thì thành trì kia cũng không phải bọn hắn có thể khống chết
Nhưng là huyện Bắc Phong bị quân Bắc Minh chiếm đóng có chút lâu, Bắc Minh quốc đã sớm vận chuyển vật tư sung túc đến huyện Bắc Phong, Bắc Minh quốc cũng đóng năm vạn quân giữ thành!
Muốn đánh hạ là khá khó khăn.
Đế Quân Minh đã lui về thành Bắc Phong, dù sao nơi đó có thức ăn.
Mấy ngày nay, các binh lính Nạp Lan quốc đang khôi phục thể lực, tiến hành huấn luyện chiến thuật, binh lính Bắc Minh quốc thì lại chờ đại quân đến chi viện, cho nên hai bên bình yên không có việc gì xảy ra. Chang vang, trong huyen Vinh Binh.
Binh lính đang nướng những chiến mã bị thương đó ăn.
Không có cách nào, cái thành này chính là thành trống, ngay cả một cái lông gà cũng không tìm được!
Trộm lên núi đi săn, bắt được con mồi cũng không đủ cho nhiều người chia nhau ăn như vậy, chỉ có thể ăn thịt chiến mã, thịt chiến mã cũng không đủ cho toàn bộ binh lính ăn, thậm chí những lính hầu đó chỉ có thể ăn rễ cây và vỏ cây.
Hầu Cách Phàm nói với các binh lính: "Nam Cương quốc gấp rút tiếp viện lương thực cho chúng ta, đêm nay là có thể trộm vận chuyển đến đây, ngày mai chúng ta sẽ không cần đói bụng nữa. Qua mấy ngày đại quân của chúng ta cũng tới rồi, chúng ta càng thêm không cần lo sợ không có lương thực để ăn!"
Lúc này một binh lính vội vàng chạy tới: "Tướng quân, Nạp Lan quốc gửi chiến thư tới!"
Binh lính bốn phía nghe vậy, sắc mặt lập tức thay đổi!
Nhanh vậy sao?