Chương 2127: Rất Muốn Ăn
Chương 2127: Rất Muốn ĂnChương 2127: Rất Muốn Ăn
Ăn hết mấy thứ này, đến thời gian ăn cơm trưa thì sẽ không ăn nổi cơm được đúng không?
Chủ tử đã dặn dò, nhất định phải làm Vương phi ăn cơm ngon, ngủ ngonl
"Không cần! Mua tất cả đi, hiện tại ta muốn ăn! Lúc người có thai muốn ăn cái gì thì chính là đứa bé muốn ăn cái đó, đây là nhất định phải ăn được!"
Ôn Noãn nhìn đồ ăn vặt trên đường, đột nhiên rất muốn ăn, rất muốn ăn!
Hơn nữa còn muốn lập tức ăn ngay, chính là loại cảm giác này!
Thật sự là rất rất muốn ăn!
Có một số đồ vật, nàng nhìn là chảy nước miếng!
Nàng vuốt ve bụng mình, không phải đứa bé trong bụng là một tên tham ăn đấy chứ?
Đứa bé thích ăn vặt, chắc chắn là nữ hài tử!
Ừm, không tệ!
Ôn Noãn cũng muốn sinh một nữ hài tử, trang điểm cho nó một chút!
Đấn lúc đó hai mẹ con còn có thể mặc trang phục mẹ conl
"Phải không? Vậy nô tỳ lập tức đi mua!" Trần Hoan cũng không biết những thứ này, dù sao nàng vẫn là một hoàng hoa khuê cúc, trước kia lại là ám vệ, hoàn toàn không học những thứ này.
Nàng vội chạy xuống xe ngựa, sau đó đi mua tất cả đồ ăn vặt trên đường cái.
Trần Hỉ nhìn đường cái người đến người đi, bèn nói: "Vương phi, chúng ta trở về trước nhé?"
"Không cần, sang bên cạnh chờ một chút đi! Ta nhìn xem còn có gì muốn ăn nữa không."
Trần Hỉ: "..."
Xe ngựa của Ôn Noãn dừng ở một góc bên đường cái, Ôn Noãn trông mong nhìn Trần Hoan mua đồ vật.
Hai tay Trân Hoan cũng không cầm được nhiều như vậy, nàng nghĩ mấy thứ thịt dê xiên và bánh bao thịt dù sao cũng tốt hơn mấy thứ như đậu hũ thối, củ cải muối chua một chút, tốt xấu gì cũng có thể bổ thịt, vì thế nàng đi mua xiên thịt dê, bánh bao thịt và bánh nướng trước rồi trở về đưa cho Ôn Noãn.
Ôn Noãn vui mừng nhận lấy, sau đó chỉ vào đậu hũ thối, củ cải chua và tương dưa chuột linh tinh kia: "Trần Hoan, mua những cái đó trước, nhanh lên! Ta nhịn không được!"
Trân Hoan bất đắc dĩ, chỉ có thể đồng ý, vội vàng chạy tới mual
Sau đó Ôn Noãn ngồi trong xe ngựa, mỹ mãn bắt đầu ăn!
Đương nhiên cũng không quên phân chia cho Trân Hỉ và Hạ Huyền, chỉ là hai người gánh vác trách nhiệm bảo vệ Ôn Noãn nên đều từ chối.
Lại nói, bọn họ cũng không tham ăn như vậy, ngoại trừ đồ ăn dưỡng sinh trong phủ.
Trên đường cái, có mấy đôi mắt mờ mịt nhìn xe ngựa của Ôn Noãn, nhìn chằm chằm Trần Hoan một lần lại một lân mua sắm đầy đôi tay.
Tin tức Ôn Noãn có hỉ chỉ có một vài người biết.
Những người nhận được nhiệm vụ đó cũng không từ bỏ điều tra, nhưng giờ phút này nhìn Trân Hoan chạy khắp đường cái mua đồ vật ăn, bọn họ cảm thấy việc này chỉ sợ là thật!
Bởi vì không thể tìm hiểu được tin tức này, bọn họ bắt đầu chuyển sang chú ý một số việc nhỏ, xem có thể tìm được dấu vết để lại hay không. Đương nhiên bọn hắn cũng biết có một số người có thai vô cùng thích ăn!
Đặc biệt là thích ăn những món ăn chua cay!
Người trong chỗ tối thấy Ôn Noãn sáng rực mắt khi nhìn thấy thấy đậu hũ thối và củ cải chua, chứng tỏ lời tiên đoán của Thánh Nữ Nam Cương chắc chắn là thật!
Nhiệm vụ của bọn họ là diệt trừ đứa bé trong bụng Cẩn Vương phi Nạp Lan quốc.
Ăn đồ ăn vặt trên đường cái như vậy thì dễ làm rồi!
Ôn Noãn cảm giác được trên đường cái có rất nhiều ánh mắt chú ý mình, trong những ánh mắt này, nàng chỉ nhìn thoáng qua một góc nào đó, chỉ thấy một bóng người màu trắng chợt lóe qua.
Ôn Noãn cũng không nhìn rõ là người nào.
Chỉ cảm thấy ánh mắt của bóng người kia nhìn mình, làm nàng cảm thấy rùng mình.
Đây là nàng trải qua rất nhiều khoảnh khắc sống chết rèn luyện ra được, có một loại trực giác trước nguy hiểm.
Ôn Noãn cắn một miếng bánh bao thịt, rũ đôi mắt xuống, như suy nghĩ gì đó.
Người nọ rất mạnh!
Toàn bộ cơ thể Hồ trưởng lão lui vê trong góc tường, sau đó xoay người rời đi, trở lại khách điếm, ngồi xuống.
Một nam tử có gương mặt bình thường rót cho lão một ly trà, sau đó cung kính lui đến một bên.
Hồ trưởng lão vuốt râu, sau đó cười!
Cẩn Vương phi Nạp Lan quốc?
Không tệ.
Thế mà lại có thể nhận ra sự tồn tại của mình!
Chẳng trách lại được tên hỗn xược Nạp Lan Cẩn Niên không coi ai ra gì kia coi trọng.