Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ ((Dịch Full)

Chương 2122 - Chương 2129: Kiếm Bạc Của Ke Địch

Chương 2129: Kiếm Bạc Của Ke Địch Chương 2129: Kiếm Bạc Của Ke ĐịchChương 2129: Kiếm Bạc Của Ke Địch

Xe ngựa thong thả đi về phía trước, lúc trở về trạm dịch, Ôn Noãn đã gần như ăn hết đồ ăn vặt mà Trần Hoan mua về.

Ôn Noãn trở về phòng, lập tức lấy bút mực ra bắt đầu vẽ cây chanh và quả chanh.

Sau đó Ôn Noãn lại nghĩ tới cách kiếm tiền.

Đánh giặc không chỉ cần có binh lực, mà còn cần có bạc.

Đánh giặc là một việc tiêu tốn rất nhiều bạc, Bắc Minh quốc nhiều núi vàng núi bạc, đất rộng của nhiều, cái gì cũng không thiếu, không thể không nói là tài đại khí thô, có lẽ cũng bọn hắn cũng biết quốc khố Nạp Lan quốc không chịu nổi, nên mới có thể liên hợp tứ quốc phát binh, tiêu diệt bọn họ -

Vừa lúc hiện tại nàng có hi không thể lên chiến trường, vậy thì ở phía sau kiếm bạc dil

Hơn nữa kiếm chính là bạc của quân địch, dùng bạc của bọn hắn nuôi sống binh lính ta, đánh thắng bọn hắn!

Cầm kỳ thư họa, đồ sứ, ngọc thạch là thứ những người bề trên của thế giới này yêu thích nhất.

Trong nhà các đại quan, quý nhân, danh môn vọng tộc trên khắp ngũ quốc đều thích cất chứa đồ vật cấp bậc đại sư, ví dụ như tác phẩm hội họa, đồ sứ, tác phẩm điêu khắc ngọc thạch, sách cầm, sách cờ lưu truyền từ xa xưa, đùng để thể hiện gia tộc bọn họ có nội tình phong phúi!

Đặc biệt là người Bắc Minh quốc, các ghế gia đại tộc Bắc Minh quốc vô cùng thích cất chứa những thứ này.

Nếu người Bắc Minh quốc vô cùng thích cất chứa, vậy nàng sẽ vẽ mấy bức tranh, viết mấy cuốn sách cầm, sách đánh cờ đưa tới phòng bán đấu giá Bắc Minh quốc, kiếm chút bạc trở về.

Đây là cách Ôn Noãn nghĩ ra để kiếm tiền của Bắc Minh quốc, ừm, cũng có thể dùng với các nước khác, chỉ là biện pháp này là đặc biệt nhắm vào Bắc Minh quốc.

Đương nhiên, còn có muối.

Muối cũng có thể bán cho Bắc Minh quốc, kiếm chút bạc, thuận tiện chặt đứt đường tiên tài của Đông Lăng quốc.

Bắc Minh quốc là thương gia mua sắm muối lớn nhất của Đông Lăng quốc.

Còn việc kiếm bạc của Đông Lăng quốc như thế nào sao?

Đương nhiên là mua ngọc thạch thấp kém của bọn họ với giá rẻ, trở về tinh lọc, sau đó điêu khắc thành các loại đồ vật rồi bán lại với giá cao cho Đông Lăng.

Gia tộc của Thánh Nữ Nam Cương quốc cần rất nhiều ngọc khí làm pháp khí.

Cho nên Nam Cương quốc là thương gia mua sắm ngọc khí lớn nhất của Đông Lăng quốc!

Thậm chí bọn họ có thể lợi dụng điều này để khiêu khích quan hệ giữa bọn hắn

Không phải bọn hắn vì tiêu diệt Nạp Lan quốc mà kết minh với nhau sao?

Khi ích lợi bị tổn hại, xem thử liên minh giữa bọn hắn còn có thể gắn kết hay không.

Ôn Noãn đứng trước án thư vẽ tranh, vừa vẽ chính là cả ngày.

Đương nhiên giữa trưa ăn cơm xong vẫn nghỉ ngơi một canh giờ, nếu không Trần Hoan và Trần Hỉ sẽ khóc cho nàng xem.

Vào chiều tối, một bức tranh phong cảnh thành trì sa mạc của Bắc Minh quốc đã hoàn thành được một nửa!

Đã đến giờ cơm tối, Trân Hi cầm hộp đồ ăn đi vào bày bàn ăn: "Vương phi, đừng vẽ nữa, nên dùng bữa!"

Ôn Noãn buông bút lông trong tay, nói với Trần Hoan hầu hạ ở bên người: "Đợi tranh khô đã rồi cất."

"Vâng!" Trần Hoan nhìn thoáng qua bức tranh On Noãn vẽ, nhịn không được mà ca ngợi: "Vương phi vẽ thật sự sinh động như thật! Quá giống thật! Hạt cát này nhìn qua thế mà lại giống như là từng hạt từng hạt! Nguyên một bức họa rộng lớn đại khí, ánh mắt đầu tiên nhìn qua đã làm người ta cảm thấy như đích thân đi đến phong cảnh này vậy! Khi khôi phục tinh thần trở lại thì nhịn không được mà muốn đi đến địa phương này ngắm nhìn phong cảnh đại mạc tráng lệ như vậy một chút! Đây chắc chắn là phong cả đại mạc đẹp nhất!"

Ôn Noãn cười lắc đầu: "Giang sơn đẹp đến mức nào, ta còn chưa vẻ được một phần vạn thần vận chân chính của phong cảnh sa mạc! Đâu phải là đẹp nhất!"

Ôn Noãn ngồi xuống nhìn đồ ăn trên bàn, một đĩa tỏi nhuyễn xương sườn chưng bí đỏ, một đĩa cải trắng tỏi băm, còn có một tô canh vịt già. Đều là món ăn thanh đạm thích hợp với người có thai.

Ừm, không chua không cay thì không thích ăn!

Ôn Noãn không nhịn được mà nói: "Trần Hỉ, ngươi đến phòng bếp lấy một đĩa dấm và một đĩa ớt bột lại đây."
Bình Luận (0)
Comment