Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ ((Dịch Full)

Chương 2124 - Chuong 2131: Qua Manh

Chuong 2131: Qua Manh Chuong 2131: Qua ManhChuong 2131: Qua Manh

Ở Bắc Minh quốc, Đế Quân Hiền có thể là bảo vật, nhưng ở Nạp Lan quốc, hắn ta chính là cỏ mục mà thôi.

Sao có thể so sánh với người trên đầu quả tim của chủ tử nhà mình.

Lại nói hiện tại trong bụng Ôn Noãn còn có thai tiểu chủ tử.

Ở trong lòng bọn họ phân biệt rất rõ ràng cái nào nặng cái nào nhẹ!

Nếu là bình thường, với bản lĩnh của Ôn Noãn, bọn họ cũng đi chỉ viện, dù sao bọn họ đều biết mình không phải đối thủ của Ôn Noãn, nói gì đến bảo vệ, nhưng hiện tại là thời kỳ đặc biệt.

Ôn Noãn cũng không khuyên bọn họ nữa, bởi vì kẻ địch đã giết tới đây!

Ôn Noãn nghĩ như vậy, mười mấy bóng người nhảy lên nóc nhà, sau đó nhảy xuống.

Hai bên đều không nói hai lời đã đánh lên.

Một bóng người màu trắng bay thẳng về hướng Ôn Noãn!

Thân hình nhanh như tia chớp.

Ôn Noãn chỉ cảm thấy sát khí che trời lấp đất xông đến!

Rất mạnh!

Hạ Huyền lập tức đi lên đón nhận!

Chỉ là bóng người màu trắng kia võ công cao cường, ra tay rất nhanh, thế mà chỉ dùng một chiêu đã đánh bay Hạ Huyền

Sau đó đánh úp về phía Ôn Noãn!

Hạ Huyền phun ra một ngụm máu, nhanh chóng bò dậy, nhưng bị một người mặc quần áo màu đen quấn lấy.

Những hộ vệ khác trong viện cũng bị người mặc quân áo màu đen quấn lấy.

Hai người Trần Hoan và Trần Hỉ bảo vệ ở trước người Ôn Noãn, thấy vậy sắc mặt thay đổi, rút kiếm đâm về hướng bóng người kia.

Trong lòng Ôn Noãn rùng mình, cánh tay vừa nhấc, nỏ tiễn trong ống tay áo liền bắn ra ngoài.

Hình bóng màu trắng vung thanh kiếm sắc bén, bức lui Trần Hoan cùng Trần Hỉ, thuận thế đánh bay nỏ tiễn, đồng thời thả ra một quả ám khí.

"Dám làm bị thương đồ nhi của ta, các ngươi đi tìm chết đi!" Một giọng nói già nua vang lên, trong lòng mọi người không tự chủ được run lên!

Nếu không phải có võ công hộ thể, chỉ sợ màng tai của nàng đều đã bị xé rách.

Ôn Noãn cảm thấy trước mắt lóe lên một tia sáng bạc, thân hình nàng lóe lên. Vị trí vừa đứng liền rơi xuống một quả phi tiêu, hoàn toàn rơi vào khung cửa!

Trên người Trần Hoan cùng Trần Hỉ bị kiếm cắt thương, trong lòng sóng to gió lớn!

Quá mạnh!

Lão nhân này là ai?

Hai người nhìn nhau, sau đó bước ngược lại, vung kiếm pháp về phía bóng trắng!

"Hạ Huyền, ngươi mang Vương phi rời đi trước!!" Trần Hoan hô to một tiếng.

Lão nhân này quá mạnh!

Các nàng có một loại cảm giác rất bất an.

Hạ Huyền vung kiếm chém ngang lưng một người áo đen, vừa định chạy tới, lại bị một người áo đen khác quấn lấy!

Rất mạnh, những người áo đen này rất mạnh, hộ vệ trong sân căn bản không phải là đối thủ của bọn họ!

Hạ Huyền bị bọn họ quấn lên, nhất thời không thoát được!

Hồ trưởng lão nhìn hai người song kiếm hợp bích, hừ lạnh một tiếng, toàn thân toát ra khí thế càng thêm cường đại, kiếm lập tức rời khỏi tay.

Đồng thời đánh ra hai chưởng, trực tiếp đánh bay Trân Hoan cùng Trần Hi

Ôn Noãn chỉ cảm thấy trước mắt lóe lên, sau đó kiếm biến mất, sau đó nàng cảm giác được sau lưng có một sự nguy hiểm cực lớn

Sắc mặt nàng lập tức thay đổi, nàng xoay người, né tránh thanh kiếm nhanh như chớp, nhưng cánh tay vẫn bị kiếm sắc bén làm bị thương!

Không cho Ôn Noãn cơ hội thở dốc, Hồ trưởng lão đánh một chưởng về phía Ôn Noãn.

Đã quá muộn để né tránh!

Ôn Noãn chỉ có thể tiếp chiêu, chân dài của nàng còn phản ứng nhanh hơn đầu, lực lượng nàng đá ra ngoài rất lớn!

Một chưởng ở chân va chạm trong không trung, mang theo lực lượng vô cùng lớn, kinh thiên động địa.

Lập tức va chạm, lập tức tách ral

Hồ trưởng lão vội vàng lui về phía sau mấy chục bước mới dừng lại được.

Toàn bộ cánh tay của ông ta đều đaul

Trong lòng ông ta chấn động!

Tiểu nha đầu này còn trẻ như vậy nhưng có thể tiếp được một chưởng của chính mình?!

Đã lâu rồi chưa ai có thể tiếp được một chưởng của mình.

Tuy rằng ông ta chưa dùng toàn lực, nhưng cũng đã dùng tám phần!

Nếu như có thêm thời gian để nữ tử này trưởng thành, vậy thì chẳng phải sẽ vô địch thiên hạ như người nào đó sao?

Sát khí trong lòng ông ta càng thêm sâu!

Thân thể của Ôn Noãn cũng lùi ra sau, cho đến khi Trần Hoan lao tới đỡ lấy nàng.

Trần Hoan sợ tới mức mặt mũi trắng bệch: "Vương phi, người không sao chứ?"
Bình Luận (0)
Comment