Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ ((Dịch Full)

Chương 2131 - Chương 2138: Chưa Đủ Chua Cay

Chương 2138: Chưa Đủ Chua Cay Chương 2138: Chưa Đủ Chua CayChương 2138: Chưa Đủ Chua Cay

"Vào đi!"

Nạp Lan Cẩn Niên ngồi ngay ngắn, xuống giường.

Ôn Noãn cũng muốn xuống giường.

Nạp Lan Cẩn Niên đè lại: "Không được xuống giường."

Hắn cũng biết khi thấy máu, động thai thì cần phải nằm ở trên giường nghỉ ngơi, sau đó hắn đi lấy quân áo phủ thêm cho Ôn Noãn.

"Ta vẫn chưa rửa mặt chải đầu."

"Ngồi!" Nói xong hắn đứng lên đi lấy nước, hầu hạ Ôn Noãn súc miệng, rửa mặt.

Trân Hoan đẩy cửa ra, xách theo một hộp đồ ăn đi đến, sau đó lấy ra những món ăn sáng ở bên trong.

Đồ ăn sáng là cháo gà, sữa bò tổ yến, và cả sủi cảo.

Ôn Noãn nhìn sang thấy sủi cảo.

Có sủi cảo, nhưng không có dấm và tương ớt, sao có thể được!

"Trần Hoan, lấy chút dam và tương ớt tới."

Trần Hoan nhìn về phía Nạp Lan Cẩn Niên.

Nạp Lan Cẩn Niên đặt chiếc khăn lau mặt cho Ôn Noãn vào thau đồng, không hiểu tại sao một chút việc nhỏ này mà Trần Hoan còn nhìn về phía mình, hắn nhàn nhạt nói: "Không nghe thấy lời Vương phi nói sao?"

"Vâng!" Trần Hoan nghĩ thầm, lát nữa chủ tử liền biết!

Trân Hoan đi ra ngoài.

Ôn Noãn nói với Nạp Lan Cẩn Niên: "Nếu như chàng không cho ta xuống đất, vậy thì ôm ta qua đó ngồi ăn dil Ta không muốn ăn ở trên giường."

Nạp Lan Cẩn Niên suy nghĩ một chút, cảm thấy không thành vấn đề, liền cầm cái đệm thật dày lót hai tâng ở trên ghế, sau đó ôm Ôn Noãn tới ngồi trước bàn tròn.

Trân Hoan đã mang giấm và tương ớt đến, sau đó thức thời lui xuống.

Hai mắt Ôn Noãn tỏa ánh sáng khi nhìn thấy chén dấm và tương ớt.

Nạp Lan Cẩn Niên: "..."

Hắn mới đi có một ngày chứ không phải một năm phải không?

Ôn Noãn vội vàng cầm đũa kẹp sủi cảo.

Nạp Lan Cẩn Niên lại đem tổ yến đặt ở trước mặt nàng, lấy đi chiếc đũa trong tay nàng.

"Ăn món này trước!"

Buổi sáng bụng rỗng ăn tổ yến rất tốt cho nàng và đứa nhỏ.

Nạp Lan Cẩn Niên múc từng muỗng tổ yến đưa đến bên miệng Ôn Noãn.

Thứ này thật sự rất tốt đối với sự phát triển của trẻ con, Ôn Noãn há miệng ăn.

Sau đó đưa tay cầm muỗng: "Ta muốn tự ăn! Chàng cũng ăn đi."

"Ừ"

Nạp Lan Cẩn Niên thấy Ôn Noãn ngoan ngoãn ăn tổ yến, hắn cũng bắt đầu ăn.

Ôn Noãn nhanh chóng ăn hết một chén tổ yến, sau đó muốn ăn sủi cảo. Nạp Lan Cẩn Niên nhìn On Noãn gắp một cái sui cảo, chấm vài vòng ở trong chén dấm, sau đó có kẹp lên, cũng lăn vài vòng trong chén tương ớt, sau đó mới bỏ vào miệng!

Sau đó mày Ôn Noãn đều giãn ral

Ăn ngonl

Nạp Lan Cẩn Niên thấy vẻ mặt thỏa mãn của Ôn Noãn, hắn cũng học theo nàng kẹp một cái sủi cảo lăn ở trong dấm, lại đặt ở trong tương ớt lăn lăn, sau đó mới bỏ vào miệng.

"Khụ khụ."

Nạp Lan Cẩn Niên lập tức sặc sụa vì vị dấm chua nồng nặc kial

Hắn vội phun sủi cảo ra.

Chỉ là cái vị chua chua cay cay ấy đã kích thích đầu lưỡi, đánh sâu vào khoang miệng!

"Khụ khụ."

Ôn Noãn đưa cho hắn một ly nước trà: 'Không sao chứ?"

Nạp Lan Cẩn Niên nhận lấy, uống cạn chén trà mà vẫn không kìm nén được vị nồng đậm trong miệng.

"Chua như vậy mà nàng có thể nuốt trôi sao?"

Ôn Noãn tỏ ra vô tội: "Ta còn cảm thấy chưa đủ chua, chưa đủ cay đấy!"

Nạp Lan Cẩn Niên: '..."

Ôn Noãn nói xong, lại gắp một cái sủi cảo khác, lăn lên trên giấm và tương ớt, sau đó cho vào miệng, ăn một cách ngon lành!

Ăn hết cái này đến cái khác!

Nạp Lan Cẩn Niên nhìn nàng vui vẻ ăn từng cái một.

Trong không khí đều là mùi dam chual

Thấy đĩa sủi cảo đã hết một nửa, nàng kẹp một chiếc sủi cảo lên, còn muốn lăn vào trong giấm.

Nạp Lan Cẩn Niên cầm tay nàng, giật lấy chiếc đũa trong tay nàng, sủi cảo vẫn kẹp ở trong đũa không chút sứt mẻ: "Ta đút cho nàng!"

Ăn như vậy sẽ bị tiêu chảy!

Nạp Lan Cẩn Niên đút sủi cao đến bên miệng Ôn Noãn.

Ôn Noãn nhắm chặt miệng, đôi mắt nhìn chằm chằm dấm và tương ớt trên bàn.

Không chấm dấm và tương ớt thì nàng không ăn!

Nạp Lan Cẩn Niên có chút muốn nhéo lông mày: "Không được, vừa rồi nàng đã ăn rất nhiêu! Không thể chấm thêm nữa!"

Ăn kiểu như vậy, nàng không sợ bị hồng mông sao?

Ôn Noãn lắc đầu: "Không ăn, ăn không ngon. Hơn nữa là đứa nhỏ muốn ăn chứ không phải ta muốn ăn!"

Ôn Noãn nhẹ nhàng vỗ cái bụng của mình.

Nạp Lan Cẩn Niên: "..."

Nạp Lan Cẩn Niên nhìn thoáng qua bụng Ôn Noãn, thèm ăn sớm như vậy sao?

Tham ăn như vậy, chắc sẽ là một bé gái!

Chắc chắn như vậy!

Ừm, nữ hài tử kén ăn một chút cũng rất bình thường. Nghĩ vậy, Nạp Lan Cẩn Niên chấm nhẹ sui cao vào trong dấm, lại chấm một chút tương ớt, sau đó đưa đến bên miệng Ôn Noãn.

Ôn Noãn ghét bỏ nhìn: "Quá ít, không đủ vị!"

"Ngoan, không thể ăn quá nhiều, quá chua! Dạ dày của nàng sẽ không chịu nổi, nữ nhi của chúng ta cũng không chịu nổi!"

"Sao chàng biết là nữ nhi?"

Tuy Ôn Noãn ghét bỏ, nhưng vẫn há to miệng ăn.

“Trực giác!"

Thích ăn như vậy, nếu không phải nữ tử mà là nam tử thì sau khi nhi tử sinh ra, hắn nhất định sẽ đánh cho nhỉ tử nhảy cang lên!

Ôn Noãn cười nói: "Ta cũng cảm thấy như vậy!"

"Ừ, vậy nhất định là nữ nhi!"
Bình Luận (0)
Comment