Chương 222: Xây Nhà
Chương 222: Xây NhàChương 222: Xây Nhà
Bạch ngọc làm giường, kim làm ngựa, chính là đang nói những người như bà tai
Tiếng háo trúc vừa lúc ở cuối thôn, hai người đi về phía cuối thôn.
Trên đường, thôn dân thấy ông Ôn cũng sôi nổi chúc mừng.
Bây giờ ông Ôn mới biết hôm nay con trai ông động thổ xây nhài
Trong lòng ông Ôn vừa chua xót lại vui mừng.
Vui mừng chính là con trai của mình xây nhà, ông cũng không cần lo lắng cho bọn họ sẽ phải chịu lạnh khi vào đông.
Chua xót là bởi vì con trai mình khởi công xây nhà, mà ông lại là người cuối cùng trong thôn biết chuyện.
Mặc dù đã sớm nghe nói hắn định xây nhà, nhưng gần đây ông vui mừng đến mức quên hỏi đứa con thứ tư khi nào sẽ động thổi
Ông Ôn không khỏi đẩy nhanh tốc độ, nhất định phải chỉ điểm một chút, trong việc xây nhà có rất nhiều điều cấm ky.
Ông Ôn vội vã đi đến cuối thôn.
Trong lòng Chu thị trâm xuống, nhà mình hôm nay lấy quặng, con đĩ Vương thị lại xây nhà vào hôm nay, bà ta luôn luôn thích đối nghịch với chính mình.
Ông Ôn cùng Chu thị đi vào mảnh đất hoang cuối thôn, chỉ thấy trên đất hoang đứng đầy người.
Mọi người thấy ông Ôn tới, không khỏi ca ngợi vài câu:
"Ông Ôn, chúc mừng! Lão tứ nhà ông xây nhà mới! Lúc này mới dọn ra mới mấy ngày đã kiếm đủ bạc xây nhal Căn nhà này sẽ lớn như thế nào đây? Sẽ không phải lại là nhà ngói gạch xanh khang trang đấy chứ?"
Nhà ông Ôn bởi vì xem như là phú hộ trong thôn, trấn trên lại có tửu lầu, trong thôn có căn phòng lớn, đồng ruộng lại nhiều, rất nhiều người đều cho ông thể diện, đều gọi ông một tiếng ông Ôn.
"Ông Ôn, vẫn là ông biết sinh con, đứa nào cũng thông minh, lão đại mở tửu lầu ở trấn trên, lão nhị làm chưởng quầy hiệu thuốc, lão tam đi săn thú rất giỏi. Lão tứ sinh ra một ôn thần, cho rằng đời này không thể xoay người, không ngờ thân thể Noãn nhi mới tốt mấy ngày! Nào là mua đất nào là xây nhà! Xem tư thế này có lẽ còn lớn hơn căn phòng của ông!" Một ông lão có bối phận bằng ông Ôn lão nhìn Ôn Gia Thuy đang kéo dây hồng, xác định đất nên nhà khen ngợi nói.
"Đúng vậy, lão tứ nhà ông quá ghê gớm, chúng ta thu hoạch vụ thu xong chỉ thu hoạch được một đống lương thực, giao thuế má xong chỉ miễn cưỡng ăn đủ một năm. Lão tứ nhà ông thì khác, thu hoạch vụ thu xong còn thu hoạch được một căn phòng ở! Năm mẫu đồng ruộng, người trẻ tuổi thật là lợi hại!"
Cha thôn trưởng vuốt chòm râu: "Văn Khúc Tinh chuyển thế chính là Văn Khúc Tinh chuyển thế, người có học vấn không sợ không có ngày xoay người! Chỉ cân Noãn nha đầu khoẻ mệnh, cuộc sống nhà hắn nhất định sẽ không kém được. Lão tứ từ nhỏ chính là đứa trẻ có tiền đồ nhất trong thôn! Học cái gì cũng nhanh, làm gì cũng tốt hơn người khác! Tính tình lại tốt, nhà ai cần giúp đỡ đều đi."
Ôn Gia Thuy năm đó tham gia kỳ thi đồng sinh, đạt được vị trí thứ nhất huyện! Chấn kinh toàn bộ thôn, ai không nói hắn là Văn Khúc Tinh chuyển thế chứ.
Đáng tiếc vận mệnh trêu người, vì cứu Ôn Gia Tường mà bị người hủy dung, không thể tiếp tục tham gia khoa cử, sau đó thành thân lại sinh đứa con gái hay bệnh tật ốm yếu kéo cả gia đình đi xuống.
Chu thị nghe mọi người khen ngợi Ôn Gia Thuy, trong lòng ghen ghét nổi lên hung ác nham hiểm.
Cái gì mà đứa trẻ tiền đồ nhất trong thôn chứ, là con trai của bà ta mới đúng! Chu thị không khỏi phi một tiếng, nhỏ giọng lẩm bẩm: "Còn không phải là xây nhà, có gì đặc biệt hơn người chứ? Lại không phải trong nhà có quặng!"
Vương thị pha một ấm trà bưng đến, chuẩn bị đưa cho những người xây nhà uống, vừa lúc thấy Chu thị ở trong đám người, hừ lạnh một chút, bà vẫy tay nói với Chu thị: "Tôn tử! Tôn tử! Đến đây gọi một tiếng tổ tông nghe xeml"
Chu thị suýt chút nữa không thở nổi, tức giận đến mức sắc mặt biến thành màu gan heol
Mọi người nghe được lời này sôi nổi nhìn vê phía Chu thị.