Chương 223: Không Chịu Thừa Nhận
Chương 223: Không Chịu Thừa NhậnChương 223: Không Chịu Thừa Nhận
"Đúng rồi nha! Tôi thiếu chút nữa đã quên, ngày đó Chu thị nói nếu như Vương thị có thể xây nhà ngói gạch xanh khang trang trước khi mùa đông thì bà ta sẽ gọi Vương thị một tiếng tổ tông! Chu thị, mau gọi đi!" Mẹ của Hữu Tài có mối quan hệ khá tốt với Vương thị, không quen nhìn hành vi quỷ quyệt gian xảo của Chu thị.
Trước kia bà đã từng cãi nhau với Chu thị, nhà bà ở sát bên cạnh nhà cũ Ôn gia, hôm đó bà tình cờ nghe được toàn bộ câu chuyện cãi vã của họ, nên đành bảo con trai đi giúp nhà Vương thị dựng một căn nhà trúc.
"Tôi cũng nghe được!" Mẹ của Hữu Phúc cũng nói. Chu thị làm người âm hiểm giảo hoạt, vườn rau của nhà bà mỗi lần cày ruộng đều bị cuốc xới từng chút một, sau đó đổ đầy bùn mới, liên tiếp mấy năm chiếm gần một luống đất, lúc bà kinh ngạc phát hiện kỹ xảo nhỏ này, Chu thị còn không chịu thừa nhận!
Sau đó, bà chôn đá trên sườn ruộng và trông cây kỷ tử ở bên cạnh, vì vậy đất của nhà bà mới không bị xâm phạm!
Mẹ Hữu Phúc ghét nhất loại người này, tất nhiên ước gì Chu thị bị xấu mặt.
Thôn dân hưng phấn nhìn xem náo nhiệt, lại có trò hay để nhìn!
Vợ lớn vợ bé của ông Ôn có thể đánh nhau nữa không đây!
Mọi người đều yên lặng chờ xem náo nhiệt.
"Các ngươi nghe lầm rồi!" Chu thị tức giận muốn bóc khói, đánh chết bà ta cũng không thừa nhận.
Ánh mắt của bà ta nham hiểm nhìn về phía Vương thị, hận không thể lao vào xé: "Vương thị, đồ tiện nhân, bà mới là tôn tử!"
Vương thị nhìn Chị thị bị chọc tức, nỗi uất ức khi rời khỏi nhà ngày đó cuối cùng cũng được phun ra.
Bà đắc ý nói: "Cũng không phải là do tôi nói, là chính bà thừa nhận nha! Sao nào, lật lọng rồi ư?! Không dám thừa nhận? Tôn tử quả nhiên là tôn tử! Về sau nhìn thấy cô nãi nãi nhớ rõ gọi tổ tông!"
Ôn Noãn đi theo phía sau suýt nữa bật cười, bộ dạng đắc ý của Vương thị như nông nô xoay người làm địa chủ, thật đúng là đáng yêu.
Chu thị tức giận muốn lao qua đó.
Trong lòng ông Ôn lộp bộp một chút: Hôm nay là ngày vui, không thể đánh nhau được!
Không may mắn!
Ông vội giữ chặt Chu thị: "Hôm nay là ngày vui, bà đừng làm ầm ïI"
Chu thị càng tức điên: "Đây là do tôi muốn làm ầm ï sao? Ông không nhìn thấy Vương thị nhục nhã tôi sao!"
"Cũng không phải là do bà lúc trước nói vậy sao? Bản thân bà muốn nhận làm tôn tử! Trách ai bây giờ? Thôi được rồi, hôm nay là ngày Đại Lang lấy quặng, bà đừng làm ồn, về nhà đi!"
Chu thị: "..." Cuối cùng vẫn là do bà ta sai?
Chỉ là Chu thị nghĩ đến việc khai thác quặng ngọc, bà ta bình tĩnh trở lại!
Đúng vậy! Hôm nay là ngày nhà bà ta khai thác quặng, không thể cãi nhau, không may mắn.
Bà ta tới đây là vì làm Vương thị khó chịu cơ mài!
Bà ta cười nói: "Đại tỷ không phải còn mang thù ta lúc trước ép tỷ dọn ra khỏi nhà cũ sao? Không phải là vì ta cho rằng Noãn nhi sẽ va chạm với Lượng nhi nhà ta nên mới làm vậy sao? Sự thật cũng chứng minh sau khi nhà các ngươi dọn ra ngoài, Đại Lang nhà ta cuối cùng cũng may mắn hơn! Lượng nhi thi đậu thư viện Lộc Sơn, học sinh đi ra từ thư viện, mười người thì có bảy người làm quan! Uyển nhi có cơ hội tham gia Thiên Thu Yến, gặp mặt đương kim Thánh Thượng và Thái Hậu nương nương, hiện tại nhà ta còn mua được một tòa quặng ngọc! Tỷ nói xem, ngày đó ta làm đúng hay không!" Mua một quặng ngọc?! Các thôn dân nghe vậy thì 6 lên.
So với việc xây nhà, quả thực là gặp sư phụ.
Trời ơi, Chu thị đời này không cần phải lo nghĩ gì cả, mấy đời con cháu sau này cũng không cần lo nghĩ!
Bạc nhiều như vậy tiêu xài như thế nào cũng không hết!
Mọi người sôi nổi vây quanh, hỏi bà ta và ông Ôn chuyện quặng ngọc.
Chu thị mỉm cười nói cho mọi người, hưởng thụ mọi người hâm mộ khen tặng mình.
Ánh mắt bà ta lơ đãng liếc nhìn về phía Vương thị, trong mắt hiện lên một tia cười nhạo.
Xây nhà ghê gớm lắm sao?
Có bản lĩnh thì đào quặng giống như nhà bà ta dil
Kiếp này, bất kể là tiền bạc hay địa vị, bà ta sẽ phải triệt để chèn ép Vương thị!
Chờ sau này bà làm cáo mệnh phu nhân, bà ta còn muốn Vương thị quỳ gối hành lễ trước mặt mình.
Tổ tông ư, bà ta phil
Vương thị trợn trắng mắt: Có quặng ngọc thì ghê gớm sao? Nhặt được quặng ngọc do Noãn nhi phát hiện còn đắc ý.
Biết đâu ngọc trong quặng là ngọc kém chất lượng nhất, khai thác được cũng vô dụng!