Chương 266: Nha Đầu, Cô Muốn Tìm Chết?
Chương 266: Nha Đầu, Cô Muốn Tìm Chết?Chương 266: Nha Đầu, Cô Muốn Tìm Chết?
Ngoài phòng, Nạp Lan Cẩn Niên ngồi ở đình hóng gió cách đó không xa, bên cạnh hắn còn có một người nam tử mặc hắc y đang đứng.
Nghe thấy tiếng mở cửa, Nạp Lan Cẩn Niên nhìn qua, hắn vẫy tay với Ôn Noãn: "Lại đây."
Ôn Noãn đi đến, dạo qua một vòng, giống như đứa bé đang chờ thưởng, vẻ mặt chờ đợi nói: "Thế nào? Có thể nhìn ra là dịch dung không?”
Nạp Lan Cẩn Niên thấy cử chỉ của nàng hơi giống như đứa trẻ thì bật cười, nhưng mà nếu bỏ vẻ cơ trí vượt quá tuổi của nàng sang một bên thì nàng đúng thật cũng coi như là một đứa trẻ không lớn không nhỏ.
Hắn nghiêm túc đánh giá một chút bộ dáng nàng, hơi hơi mỉm cười: "Không tồi. Viên Lập, ngươi đưa tiểu công tử đi khắp nơi một chút."
"Tuân lệnh." Viên Lập kinh ngạc nhìn thoáng qua chủ tử, đây là lần đầu tiên hắn thấy chủ tử nhà mình cười phát ra từ nội tâm đến như vậy——
Vui vẻ?
Không sai đây là nụ cười phát ra từ nội tâm, không phải cười lạnh.
Ôn Noãn kinh ngạc: "Huynh không đi sao?"
Nạp Lan Cẩn Niên lắc lắc đầu: "Các ngươi đi thôi. Ta như vậy sẽ hấp dẫn ánh nhìn."
Hắn cũng muốn đi cùng nàng, nhưng mà tay hắn quá dễ khiến người khác nhận ra, cho nên vẫn là thôi đi.
Gặp gỡ Lý Hoài Ân mà bị nhận ra thì phía sau sẽ có chút phiền phức.
Ôn Noãn thấy hắn như vậy là biết hắn nghĩ cái gì: 'Không sao đâu, ta có cách."
Con ngươi Ôn Noãn hiện lên một tia gian xảo.
Nạp Lan Cẩn Niên: '..."
Có phải hắn không nên đồng ý đúng không?...
Mười lăm phút qua đi, Nạp Lan Cẩn Niên bị hoá trang thành một nữ tử một tay khuynh quốc khuynh thành.
Viên Lập nhìn ngây người: Chủ tử không phải là nữ tử thật là quá lãng phí!
"Được rồi, bảo đảm cha huynh cũng không nhận ra huynh!"
Nạp Lan Cẩn Niên mở to mắt thấy dung mạo của mình, mặt cứ thế đen lại.
Hắn lạnh lùng nhìn Ôn Noãn, khiến Ôn Noãn nhìn thấy mà lông tóc trong lòng dựng ngược lên: "Đại ca, không thích sao? Ta sửa! Lập tức sửa!"
Lại mười lăm phút trôi qua, Nạp Lan Cẩn Niên thành một người vạm vỡ mày ram mắt to, nhưng vẫn là một tay!
"Như vậy ai nhìn thấy huynh thì cũng không nhận ra được, huynh cũng không cần lo lắng người khác nhìn thấy huynh lại cảm thấy huynh giống thái giám đâu!"
Trông còn tuấn tú hơn cả mình, đi ở bên cạnh hắn hoàn toàn thành lá xanh. Ôn Noãn nhìn dáng vẻ của người nào đó, bỗng thấy thuận mắt hơn!
Nạp Lan Cẩn Niên: "..."
Cái cảm giác muốn giết người này là chuyện như thế nào?
Viên Lap:
Cảm giác được sát khí lạnh thấu xương trên người chủ tử khiến người sợ hãi, thật sự đổ mồ hôi thay nàng.
Nàng thật đúng là không sợ chết! Lại hoá trang chủ tử thành nữ tử, hiện tại lại dám nói chủ tử giống thái giám?
Viên Lập cho Ôn Noãn một cái ánh mắt tự cầu nhiều phúc.
Nạp Lan Cẩn Niên cắn răng, giọng nói lạnh thấu xương như băng, dường như mang theo uy hiếp: "Ta không lo lắng vấn đề này!"
Ôn Noãn kinh ngạc: "Huynh không lo lắng mình giống thái giám? Vậy huynh lo lắng cái gì?"
Đầu tiên Viên Lập là kinh ngạc một chút, sau đó: "Phì!"
Thật sự là không nhịn được!
Phát hiện tử vong chỉ trong tâm mắt, hắn nhanh chóng chạy đi thôi.
Hắn không thể cười!
Chỉ là thật sự không nhịn được, hắn cúi đầu, bả vai kích thích, cứ thế ôm bụng ngồi xổm xuống.
Trong phòng.
Nạp Lan Cẩn Niên hung hăng mà trừng mắt nhìn Ôn Noãn một cái, hơi lạnh trong mắt càng lớn: "Nha đầu, cô muốn tìm chết?"
Ôn Noãn nhanh như chớp chạy đi.
Chạy đến mấy chục mét bên ngoài, mới dừng lại được, nàng quay đầu lại vẫy vẫy tay với Nạp Lan Cẩn Niên: "Dil Tôi nói đùa thôi! Nam tử hán đại trượng phu, huynh không cần keo kiệt như vậy đâu! Nhanh lên đi!"
Nạp Lan Cẩn Niên: "..."
Nha đầu này lại không sợ hắn?
Rõ ràng những nữ tử khác chỉ cần trên người hắn tỏa ra khí lạnh, thì đã sợ tới mức đầu cũng không dám nâng lên, thở cũng không dám thở mạnh.
Chứ đừng nói đến chuyện nói đùa với mình!
Tại sao nàng lại không sợ?
Nạp Lan Cẩn Niên bất đắc dĩ, yên lặng đuổi theo.
Viên Lập: "..."
Người mà dám nói đùa với chủ tử cũng không còn lại có mấy người!
Viên Lập nhìn một cao một thấp phía trước, bóng dáng một cường tráng một mảnh mai.
Đột nhiên hắn cảm thấy chủ tử có chút giống quả dưa hấu được ướp lạnh ngày mùa hè, vừa to vừa lạnh vừa ngọt?
Gặp quỷ! Đây là cái suy nghĩ quỷ quái gì thế?
Hắn lắc lắc đầu, nhanh chóng đuổi kịp.