Chương 267: Vật Trang Trí Có Tỳ Vết
Chương 267: Vật Trang Trí Có Tỳ VếtChương 267: Vật Trang Trí Có Tỳ Vết
Trên đường.
Nạp Lan Cẩn Niên đi ở bên tay trái Ôn Noãn, ngăn cách những người đi qua nàng, miễn cho va chạm vào nàng.
Viên Lập đi phía sau hai người một bước, ở phía sau Ôn Noãn che chở bọn họ.
Viên Lập là người giúp Nạp Lan Cẩn Niên xử lý mối làm ăn về ngọc thạch này.
Hắn khá quen thuộc với nơi này, nên hỏi Ôn Noãn:
"Tiểu công tử, người có gì muốn mua không?"
Đôi mắt Ôn Noãn đánh giá khắp nơi: "Thấy thích hợp thì mua."
Bên trong mỗi gian cửa hàng của con phố này đều có rất nhiều sản phẩm được chế tạo từ ngọc thạch, lớn thì có Ngọc Quan Âm cao đến một mét, nhỏ thì đến dây chuyền hoa tai bằng ngọc đều có.
Như là vòng ngọc, ngọc bội, phỉ thúy, ngọc cải trắng thường thấy thì càng là nhiều vô số kể.
Ôn Noãn ở trong một góc gian cửa hàng thấy một vật trang trí hình tòa ngọc thạch, trên ngọc thạch điêu khắc hai đóa Mẫu Đơn màu tím, còn có một con khổng tước thân trắng cái đuôi tím, bên cạnh khổng tước còn có một gốc cây lựu, trên cây kết hai trái thạch lựu lớn màu đỏ, ở chỗ khác còn có một vài lá xanh, ngụ ý hoa khai phú quý, nhiều con nhiều phúc.
Một ngọc bốn màu, quá tự nhiên, đúng là khó có được!
Thật đẹp, đáng tiếc đến gần xem là có thể phát hiện phần lưng khổng tước có một khối tạp chất màu đen, ảnh hưởng nghiêm trọng đến phẩm chất vật trang trí của ngọc thạch này.
Đây cũng là lý do vì sao vật trang trí bằng ngọc thạch đẹp da khó có được như vậy, ngụ ý lại tốt đẹp như vậy lại bị đặt ở trong góc.
Ôn Noãn chỉ vào kiện vật trang trí kia hỏi: "Ông chủ, cái vật trang trí bằng ngọc thạch kia bao nhiêu bạc?"
Viên Lập thấy Ôn Noãn nhìn trúng cái vật trang trí này lập tức nói: "Tiểu công tử, tuy rằng vật trang trí này điêu khắc cũng không tôi, nhưng mà khối ngọc này có tỳ vết. Vật trang trí chú ý chính là ngụ ý, nhưng trên lưng khổng tước này có màu đen, đây là gánh tội thay, ngụ ý không tốt. Tiểu công tử không nên mua. Nếu mà người thích vật trang trí khổng tước ngọc thạch, lần sau gặp được ngọc tốt, ta sẽ cho người khắc cho công tử một bộ."
Hắn đã nhìn ra chủ tử đối với nàng không bình thường.
Chỉ cần nàng muốn, dựa vào sự dung túng của chủ tử đối với nàng, cho dù nàng muốn cái gì, kể cả muốn ngôi sao trên bầu trời thì chỉ sợ đều sẽ phải hái xuống cho nàng!
Hiếm khi có người hỏi giá, ông chủ lập tức nhiệt tình nói: "Nếu tiểu công tử thích, tôi bán cho cậu với giá một trăm lượng, coi như mở hàng. Bán với giá này là lỗ vốn lắm rồi! Nếu không phải trên mặt khổng tước có một khối đen, thì chắc chắn vật trang trí ngọc thạch này có thể bán với giá ba ngàn lượng trở lên!"
Vật trang trí khổng tước được đặt ở trong cửa tiệm khiến cho ánh mắt đầu tiên khi nhìn vào của bất kỳ vị khách nào cũng đầy sự kinh diễm, sau đó nhìn thấy vệt màu đen trên lưng con khổng tước thì ngay cả giá cả cũng chẳng thèm hỏi.
Năm đó nếu làm khối ngọc này thành ngọc bội, cũng sẽ không lỗ vốn như thế.
"Tôi cảm thấy con khổng tước gánh tội thay này thật đáng yêu! Không phải mua về làm vật trang trí, tôi muốn mua về chơi chơi! Chưởng quầy, có thể hạ giá một chút không? Năm mươi lượng đi! Năm mươi lượng tôi mua ngay! Coi như mua một món đồ chơi."
Viên Lập: "Tiểu công tử, năm mươi lượng cũng không nên mua, khối ngọc này nếu có thể điêu khắc ra màu đen trên đúng lưng của khổng tước, nói không chừng những chỗ khác bên trong miếng ngọc này cũng có thể có màu đen, vậy không phải vừa gánh tội thay, lại có lòng dạ hiểm độc? Ngụ ý không tốt! Lão phu nhân sẽ mắng ngài, ta dẫn ngài đi mua con khổng tước khác đẹp mắt hơn."
Nạp Lan Cẩn Niên nhìn đôi mắt sáng lấp lánh của Ôn Noãn, giống như bầu trời đêm đầy sao.
Hắn không nói gì, chỉ đứng bên cạnh nàng, tư thái đảm đương vai trò của một người bảo vệ, để mặc nàng cò kè mặc cả, mà Viên Lập đứng bên vuốt đuôi mèo.