Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ ((Dịch Full)

Chương 267 - Chương 270: Đánh Cuộc

Chương 270: Đánh Cuộc Chương 270: Đánh CuộcChương 270: Đánh Cuộc

Ôn Noãn cong người, dẩu đít, giả vờ thành bộ dáng ông cụ non, nghiêm trang nghiên cứu mỗi cục đá: "Nếu toàn bộ đều là ngọc thạch, mua về đương nhiên không lỗ, nhưng mà ông chủ, sao ông có thể đảm bảo bên trong toàn là ngọc thạch. Nếu lỡ đào được cục đá từ trong một khối bất kỳ vậy thì làm thế nào bây giờ?"

Viên Lập đứng bên cạnh vội gật đầu: "Không sai, tiểu công tử, không thể mua, lỡ như là cục đá thì lỗ nặng! Khối nguyên thạch này còn chưa được cắt ra, ai cũng không dám đảm bảo bên trong có phải là cục đá hay không! Thế gian này làm sao có nhiều lục phỉ thúy đế vương như vậy!"

Ba ngàn lượng! Nếu bán mỗi khối nguyên thạch với giá ba ngàn lượng, vậy bán ra mười khối là bọn họ đã thu hồi được vốn!

Ôn Gia Phú áp xuống sự kích động trong lòng, bình tĩnh bảo đảm:

"Tôi dám cam đoan, mỗi khối nguyên thạch ở đây không phải là cục đá, cho dù không phải là lục phỉ thúy đế vương thì chắc chắn cũng là ngọc thạch! Yên tâm mua đi, nếu có một khối nào đào ra cục đá, thì tôi không thu bạc khối đó."

Nhưng mà chỉ cần đào ra được ngọc, chẳng sợ là loại ngọc kém chất lượng, cũng coi như là ngọc.

"Nếu tôi mua hết toàn bộ vậy thì có hơi nguy hiểm, như vậy đi! Tôi tùy ý chọn một khối nguyên thạch, nếu đào ra cục đá, thế thì ông cứ đưa hết số nguyên thạch cho tôi! Nếu thứ đào ra không phải là cục đá, vậy tôi sẽ mua một khối với giá ba ngàn lượng được không?"

Ôn Gia Phú do dự một chút, khối nguyên thạch còn chưa được đập ra, không ai dám đảm bảo bên trong có phải là đá hay không!

Tuy rằng bọn họ đập ra nhiều khối như vậy nhưng chưa có một khối nào là đá, toàn là ngọc kém chất lượng.

Nhưng mà ba ngàn lượng một khối, chỗ này có hơn hai mươi khối, nếu mua hết thì kiếm lời gấp đôi!

Viên Lập nhìn ra sự chần chờ của ông ta lập tức nói: "Tiểu công tử, ngài xem lúc nãy bọn họ nói dễ nghe vô cùng, nếu đào số nguyên thạch ở đây ra trăm phần trăm là ngọc thạch, nhưng mà bây giờ ngài nói tùy ý chọn một khối, nếu đào ra được cục đá, vậy thì đưa hết cho ngài, ông ta không dám! Người này chính là kẻ lừa đảo, chúng ta đến quầy khác đi!"

Ôn Noãn cũng nhìn ông ta đầy thắc mắc: "Không phải ông nói trăm phần trăm là ngọc thạch? Sao lại không dám đánh cuộc với tôi? Chẳng lẽ lừa người thật sao?"

"Không có, sao tôi có thể gạt cậu!" Chỉ là một đứa trẻ không lớn không nhỏ, sẽ không biết nhìn nguyên thạch, Ôn Gia Phú cắn răng một cái: "Được, tiểu công tử tùy ý chọn một khối, chỉ cần đào ra được cục đá, vậy thì tôi sẽ đưa hết cho cậu số nguyên thạch ở đây! Nhưng nếu không phải là cục đá, vậy thì cậu phải mua mỗi khối với giá ba ngàn lượng, mua hết số nguyên thạch ở đây!"

Nhiều nguyên thạch như thế, bản thân hắn không có khả năng lại xui xẻo như thết

Viên Lập nghe xong vẻ mặt vẫn sốt ruột: "Tiểu công tử không được!"

Ôn Noãn trừng mắt liếc nhìn hắn một cái: "Câm miệng! Bổn thiếu gia muốn mua đồ, ngươi một tên nô tài sao dám lắm miệng, cút ngay cho tal

Viên Lập nghe xong, vẻ mặt sốt ruột nhìn về phía Nạp Lan Cẩn Niên.

Nạp Lan Cẩn Niên lẳng lặng đứng ở đó: "Lắm miệng, chúng ta chỉ cần bảo vệ tốt công tử là được! Vận may của công tử từ trước đến nay luôn rất tốt!"

"Nhưng mà"

"Câm miệng! Nếu không sau này ngươi đừng đi theo ta nữa!"

Viên Lập há miệng thở dốc, rốt cuộc cũng không nói thêm gì, chỉ đứng ở đó với vẻ mặt sốt ruột. Ôn Gia Phú và huyện thừa thấy vậy, càng chắc chắn vị tiểu thiếu gia này là một kẻ ăn chơi trác táng chẳng hiểu gì cả.

Ôn Gia Phú cười nói: "Tiểu công tử, cậu có muốn chọn kỹ một khối hay không?"

Ôn Noãn tùy tay chỉ khối đá màu vàng cách chân không xa: "Nó đi!"
Bình Luận (0)
Comment