Chương 330: Vẫn Còn Nữa
Chương 330: Vẫn Còn NữaChương 330: Vẫn Còn Nữa
Hình như bọn họ còn sang quý hơn cả khách bà ta mời.
Quách Thiến Ni và Ôn Ngọc gặp phải lạnh nhạt ở chỗ Thường thị, để tránh bị khó chịu, bọn họ cũng đi ra ngoài, cũng khiếp sợ không nói nên lời.
Mọi người còn chưa hồi phục tỉnh thân từ những quà tặng đồ sộ kia, lúc này một chiếc xe ngựa khác xuất hiện!
Mọi người: Lại là xe ngựal
Đầu quả tim của Tiểu Chu thị run lên: Còn nữa?!
Lâm Hoằng Hạo và phu nhân xuống xe ngựa.
Hai người Ôn Gia Tường và thôn trưởng phụ trách giúp đỡ đứng ở cửa tiếp đãi khách.
Ôn Gia Tường nhìn thấy là Lâm Hoằng Hạo đến, lập tức lớn tiếng nói: "Tứ đệ, Thuần nhi! Lâm lão tới!"
Đoàn người lại vội vàng chạy ra tiếp đón.
Lần này cả nhà Ôn Noãn đều ra ngoài nghênh đón.
Cổ đại vô cùng coi trọng tư tưởng tôn sư trọng đạo, ngay cả Vương thị cũng vội vàng đi ra.
Cả nhà Lương Hoán Chương, mấy người Phong Niệm Trần cũng đi ra nghênh đón.
Lâm lão là đế sư, bối phận rất lớn!
Lúc này quà tặng bình thường hơn rất nhiều!
Chỉ có mấy hộp quà tinh xảo xinh đẹp, không biết bên trong là thứ gì.
Không hiểu vì sao mọi người đều thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Lại có quà tặng sang quý như vậy nữa thì bọn họ lo sợ bọn họ không khống chế được mà chạy đến cướp đoạt!
Tiểu Chu thị ở bên cạnh lo lắng suông, rốt cuộc Ôn Gia Phú đang làm cái quỷ gì!
Vì sao Lâm lão đã đến rồi mà bọn họ còn chưa tới!
Thật là suốt ruột muốn chết!
Tiểu Chu thị vội vàng tìm một người bảo hắn đi kêu Ôn Gia Phú mau lại đây.
Đoàn người mời Lâm lão vào nhà mới tham quan, đầu bếp dò hỏi có thể bắt đầu bữa tiệc chưa.
Bình thường vị khách có thân phận tôn quý nhất đều là đến sau cùng, mà ông cụ được chúng tinh củng nguyệt này rõ ràng là người có thân phận và địa vị rất cao.
Vậy nên mọi người đều cho rằng tất cả khách đã đến đông đủ.
Ôn Gia Tường hỏi: "Tứ đệ, có thể bắt đầu mở tiệc chưa?"
Ôn Gia Thụy: "Chờ một chút, còn có người chưa đến."
Tiểu Chu thị gật đầu: "Đại ca đệ còn chưa tới, đệ không biết sao?"
Ôn Gia Thụy nhìn bà ta một cái, không nói chuyện, người ông nói không phải Ôn Gia Phú.
Lúc này trên không trung có một con diều hâu tung bay, xoay quanh ở giữa không trung, ngay sau đó một con sói lớn chạy vào.
Mọi người nhìn thấy chó sói xuất hiện, đầu giật nảy mình, sôi nổi lui vào vách tường.
Đại Hôi chạy đến bên người Ôn Noãn, lắc lắc cái đuôi, sau đó bễ nghễ liếc mắt nhìn mọi người một cái.
Có cái gì mà sợ, lần đầu tiên tiểu tỷ tỷ nhìn thấy mình cũng không có sợi
Ôn Noãn xoa đầu của nó, sau đó nói với mọi người: "Mọi người đừng sợ, chó soi này không cắn người." Mọi người thấy con chó sói kia ngoan ngoãn ngồi xổm bên người On Noãn, lúc này mới thả lỏng.
Đại Hôi xuất hiện chứng tỏ Nạp Lan Cẩn Niên đến.
Ôn Noãn gọi người nhà đi ra ngoài nghênh đón.
Lâm lão nghe Ôn Noãn nói là Thập Thất ca tới, ông ấy cũng đứng lên đi ra ngoài nghênh đón.
Không chỉ có Lâm lão, tất cả mọi người đều đi ra ngoài.
Nạp Lan Cẩn Niên bước xuống từ một chiếc xe ngựa toàn thân đều là màu đen.
Dưới ánh mặt trời, dung mạo của nam tử vô cùng tuấn mỹ, thế gian không có người sánh bằng.
Trên người là áo gấm màu xám bạc, ở bên xe ngựa đen tỏa sáng càng thêm rực rỡ, lấp lánh.
Lâm lão đi đầu cung kính hành lễ: "Thập Thất gia."
"Thập Thất gia."
"Thập Thất ca."
"Thập Thất."
Mọi người sôi nổi chào hỏi.
Nạp Lan Cẩn Niên dùng một tay hơi đỡ Lâm lão một chút: 'Lão sư miễn lễ."
Lúc này có người phát hiện ra một ống tay áo của hắn trống rỗng, trên mặt lộ vẻ đáng tiếc.
Hai người Tiểu Chu thị và Quách Thiến Ni liếc mắt nhìn nhau, trong mắt đều là sóng to gió lớn, ngay cả Lâm lão cũng phải hành lễ với hắn?
Này... Rốt cuộc thân phận của người này là gì?
Quách Thiến Ni là người ngạc nhiên nhất: Đây là Thập Thất ca mà nàng ta bỏ ra hơn hai mươi lượng bạc mới hỏi được sao?
Phía sau Nạp Lan Cẩn Niên còn có mười chiếc xe ngựa đi theo.
Hắn vẫy tay: "Don tất cả đồ vật vào đi."
Mọi nguoi: