Chuong 340: Rau Dua Duong Sinh 1
Chuong 340: Rau Dua Duong Sinh 1Chuong 340: Rau Dua Duong Sinh 1
Ôn Ngọc nói với Quách Thiến Ni và tiểu Chu thị: "Đại tẩu, mẫu thân, từ bây giờ các người ngàn vạn lần đừng lại gân một nhà ôn thần kia! Cũng đừng mời bất kỳ người nào trong nhà bọn họ tới nhà chúng ta! Mọi người không phát hiện là có mặt bọn họ thì sẽ có chuyện tốt gì sao? Chuyện của tỷ tỷ không thể bị huỷ hoại!"
Sắc mặt của Chu thị lập tức thay đổi: "Đúng vậy, đừng đi! Cả nhà tiện loại kia đặc biệt khắc chúng ta, rất tà môn!"
Bà ta cũng phải bảo ông Ôn và nhà lão tam đều không được đi mới được!
Hai vợ chồng lão tam cứ thích chạy qua bên đó, nhiều năm như vậy bị khắc đến mức một quả trứng cũng không sinh ra được!
Nếu bọn họ dám đi, vậy thì đừng ở nơi này! Dù sao cũng đã phân gia ra ngoài rồi!
Tiểu Chu thị nghĩ lại cũng cảm thấy đúng là như vậy: "Yên tâm, không đi!"
Quách Thiến Ni cũng gật đầu.
Lúc trước qua bên đó là muốn tìm cơ hội tìm hiểu Thập Thất ca kia là ai, thuận tiện kết giao một chút.
Người nọ có thân phận không bình thường, chắc chắn là quý nhân.
Hiện tại Ôn Uyền được Hoàng Thượng khen ngợi thì không cần thiết phải làm vậy nữa!
Thiên hạ này còn có người nào tôn quý bằng Hoàng Thượng không?
Ôn Noãn nhìn thoáng qua cánh cổng đã đóng kín, mắt trợn trắng, tiếp tục đi về phía trước.
Ôn Noãn về nhà cất cuốn sổ ghi chép đi.
Ôn Gia Thụy đã cột hai chiếc xe ngựa lên, cũng dọn một ít quà tặng là ba sọt rau dưa dưỡng sinh lên một chiếc xe ngựa trong số đó.
Hiện tại trong nhà có ba chiếc xe ngựa, vô cùng sung túc.
Hôm nay cả nhà đi nhà ngoại trả tiên mua gạch xanh.
Thuận tiện Ôn Noãn lấy một chút rau dưa dưỡng sinh mang đi nhà bán đấu giá ở huyện thành.
Gần đây cô em chồng ngồi xe ngựa không được, ngôi xe là nôn mửa, cho nên Vương không đi theo, ở lại trong nhà với nữ nhi.
Hai chiếc xe ngựa cùng nhau xuất phát.
Ôn Gia Thụy lái một chiếc xe, Ôn Thuần lái một chiếc xe.
Ôn Thuần dẫn theo đám người Ngô thị đi nhà ngoại trước.
Ôn Gia Thụy và Ôn Noãn thì đi nhà đấu giá của huyện thành bán đấu giá rau dưa.
Đây không phải lần đầu tiên hai người đến nhà đấu giá, đã rất quen thuộc.
Rau dưa thuộc về vật phẩm bình thường, đáng lẽ nên bán đấu giá ở phòng đấu giá bình thường.
Ôn Noãn lại đi đến phòng đấu giá cao cấp.
Người tiếp đãi đăng ký bán đấu giá vẫn là hai người lần trước, một ông lão và một thiếu niên.
Thiếu niên thấy nàng cầm rau dưa đi đến phòng đấu giá cao cấp, cho là nàng đi nhầm nơi, hắn ta có lễ nói: "Hai vị, phòng đấu giá này không bán đấu giá sản phẩm nông sản, phòng bán đấu giá ở bên cạnh mới bán đấu giá sản phẩm nông sản nhé! Mời hai vị đến bên kia đăng ký!"
Còn tốt bụng chỉ đường cho nàng đi như thế nào.
Ôn Noãn khẽ mỉm cười: "Tôi biết cái phòng đấu giá này không bán đấu giá rau dưa, nhưng mà rau dưa của tôi không phải rau dưa bình thường, là rau dưa dưỡng sinh. Ăn vào có thể tăng cường sức khỏe, chữa khỏi bệnh cảm mạo bình thường, ăn nhiều năm còn có thể kéo dài tuổi thọ, cho nên không thể xem thành rau dưa bình thường bán ờ phòng đấu giá bình thường."
Rau dưa dưỡng sinh?
Chưa từng nghe qual
Rau dưa có thể chữa khỏi bệnh cảm bình thường?
Thật đúng là chuyện hoang đường.
Đây là cảm nhận đầu tiên của thiếu niên sau khi nghe được lời nói của Ôn Noãn.
Hắn ta nhìn thoáng qua sọt rau dưa, cải ngồng bình thường, cây dầu mạch, rau chân vịt, rau cân, mướp hương, cà tím các loại.
Đây là bắt nạt một nam nhân là hắn ta không quen biết rau dưa đây mài
Nhưng tổ huấn nhà hắn ta rất nghiêm, ngay cả trồng rau cũng biết huống chi là nhận biết rau dưa!
Mặt dù số rau dưa trông tươi ngon mọng nước, hắn ta chưa từng gặp qua rau dưa tốt hơn!
Nhưng hắn ta dám dùng đầu người đảm bảo đây đều là rau dưa bình thường!
Hắn ta nhìn thoáng qua Ôn Noãn, tìm từ nói: "Cô nương, chẳng lẽ cô đang lấy chúng tôi ra đùa giỡn?"
Ôn Noãn nghiêm túc nhìn hắn ta một cái.
Ông lão nhìn rau dưa trong sọt, lại nhìn thoáng qua Ôn Noãn đang rất nghiêm túc, trầm ngâm một chút rồi nói: "Cô nương, vì sao cô lại gọi số rau dưa này là rau dưa dưỡng sinh?"