Chuong 354: Dung La Tao Nghiet Ma
Chuong 354: Dung La Tao Nghiet MaChuong 354: Dung La Tao Nghiet Ma
Những kẻ này đều là những tên du côn trong thôn bên cạnh đã làm không ít chuyện trộm cắp!
Nghe thấy ông Ngô muốn giao bọn họ cho quan phủ, đã dọa bọn họ sợ hãi!
Cả đám vội vàng cầu xin tha thứ.
"Đại gia, chuyện không liên quan đến tôi, là Lôi Tiểu Đông nhờ chúng tôi giúp bắt người, oan có đầu nợ có chủ, ông muốn đưa thì cứ đưa mỗi mình Lôi Tiểu Đông đến quan phủ đi!"
"Đúng vậy! Chúng tôi cũng chỉ thu bạc làm việc cho người ta mà thôi! Đại gia, chuyện này không liên quan đến chúng ta
Lôi Tiểu Đông đau muốn chết, hắn ta cười xòa nói: "Ông thông gia, tôi cũng chỉ đùa giỡn với Cảnh Hoan và Cảnh Chí thôi! Ông đừng tưởng là thật! Nếu không tin ông cứ chờ bọn họ tỉnh dậy ông sẽ biết là thật hay đùa!"
Ôn Noãn cười lạnh, không chút khách khí mà đánh cây gậy lên đùi của hắn: "Đi maul Những lời này ngươi để dành nói với huyện lệnh đại nhân đi!"
Lôi Tiểu Đông đau đến mức trực tiếp quỳ xuống!
Ngô Tịnh Mỹ học theo Ôn Noãn đánh gậy lên đùi vào những tên khốn này, quát lớn một tiếng: "Nhanh lên!"
Đánh xong một cây lại đánh một cây khác.
Trong lòng của đám người Trương thị cũng rất tức giận!
Có người học theo, một tay nắm đầu dây leo một tay cầm cây gậy đánh tiếp!
"Đi maul Có gì muốn nói thì cứ để dành nói với thanh thiên đại lão gia!"
Mấy người đó bị đánh cho thảm thiết kêu gào! Cứ như vậy bị đuổi xuống núi như mấy con bò!"
Muốn chạy trốn nhưng không chạy trốn được!
Bị người ta bắt được vốn là không trốn khỏi, nếu trốn sẽ bị con sói kia đuổi theo và tấn công rồi đưa về đây, hơn nữa còn bị cắn một cái!
Những người khác thấy vậy đều bị dọa sợ muốn tè ra quần, làm sao còn dám bỏ chạy!
Cứ như vậy bị người ta đưa xuống núi, trên đường đi còn gặp không ít thôn dân!
Nghe nói là cữu cữu bắt cóc cháu ngoại trai để vơ vét bạc và tài sản của thông gia!
Mọi người đều phỉ nhổ đám người Lôi Tiểu Đông!
Có người còn nói với Trương thị: "Trương thị, bà mau về nhà xem đi! Con dâu thứ hai của bà đã dọn sạch nhà bà rồi!"
Cả nhà nghe xong cũng biến sắc.
Vội chạy về nhà.
Ôn Noãn nhanh chóng đem năm người cột vào củng nhau trên một gốc cây đại thụ giữa thôn.
"Đại Hôi, mày canh chừng bọn họ, đừng để bọn họ chạy!"
Đại Hôi nghe lời nằm dài cách đó không xa, dáng vẻ lười biếng nhìn những người đó.
Mấy người kia nhìn ánh mắt của Đại Hôi cũng không dám tel
Không biết là ai, từ trong nhà đã hat một xô nước thối lên người bọn hol
Sau đó những người khác cũng chạy về nhà giống như được gợi ý.
Nhà ai không có con nhỏ, mọi người đều rất thù hận những người như vậy!
Tiếp theo có người bê một ki hốt rác bằng tre bên trong còn có những rác thải sinh hoạt cùng lá cây, có người còn mang theo một thùng nước phân heo...
Tất cả đều dùng những thứ đó hất lên người bọn họ!
Rất nhanh trên người của bọn họ đầy những thức ăn hư, trứng thối, phân heo, phân gà...
Đai Hôi ngồi xổm dậy, ghét bỏ mà cách xa ra một chút.
Đám người Trương thị vội vàng chạy về nhà, phát hiện trong nhà giống như có ăn trộm!
Tất cả những gì có giá trị đều đã bị lấy dil
Cánh cửa phòng của Trương thị cũng bị cạy ra, tất cả đồ vật của nhà Ôn Noãn đưa đến cũng không còn!
Trên đất đều là những quần áo cũ, là loại được may vá khắp nơi!
Mỗi một cửa phòng đều bị cạy tung, đồ đạc trong tủ đều bị lục tung ra ngoài, đồ vô giá trị thì vứt lung tung đầy đất, đồ giá trị thì không còn!
Cả nhà đều bừa bộn!
Hễ là cái gì có thể bán ra bạc thì đều không còn.
Kiệt tác này do ai làm ra, không cần hỏi cũng biết!
Cả nhà nhìn mọi thứ trước mắt, ánh mắt đều thẳng táp.
"Tạo nghiệt mà!" Trương thị hô to một tiếng rồi ngồi bệch xuống đất khóc lên.
Vẻ mặt Diệp thị như khó có thể chấp nhận!
Cuộc sống này không thể tiếp tục sống nữa.
Ông Ngô giận đến mức khí huyết cuồn cuộn, chỉ cảm thấy trời đất xoay chuyển, thân thể choáng váng, Cảnh Chí trên lưng của ông ấy cũng rơi xuống mặt đất.
Ôn Noãn biến sắc vội nhanh chóng đến đỡ lấy ông ấy, không để cho ông ấy té ngã, trong lúc túm chặt lấy ông ấy, nàng đã truyền mây tía cho ông ấy.