Chuong 401: Vao Thanh Ngay Tet Nguyen Tieu
Chuong 401: Vao Thanh Ngay Tet Nguyen TieuChuong 401: Vao Thanh Ngay Tet Nguyen Tieu
Đội ngũ vào thành đã xếp hàng dài đến bảy, tám km.
Bốn chiếc xe ngựa trực tiếp đi vào từ cửa hông, không cần xếp hàng, làm mọi người hâm mộ vô cùng.
Một nhà đại phòng ở trong đội ngũ xếp hàng ba canh giờ, cơm trưa cũng chưa ăn.
Vừa lạnh vừa đói!
Ôn Gia Phú thấy mấy chiếc xe ngựa lần lược chạy ngang qua, sau đó thấy người đánh xe ngựa là Hạ Bình và Phùng Anl
Đó không phải hai quản sự nhà lão tứ sao?
Đó là xe ngựa của lão tứ?!
Ngay sau đó ông ta nhìn thấy mấy chiếc xe ngựa đó không cần xếp hàng, trực tiếp đi vào thành!
Lúc này ông ta mới nhớ ra Noãn nhi được phong làm huyện chúal
Huyện chúa vào thành thế mà lại không cần xếp hàng?!
Ông ta vội vàng thúc giục xa phu: "Mau, mau đi theo! Đi theo mấy chiếc xe ngựa kia. Đó là xe ngựa nhà tứ đệ của tôi!"
Xa phu lập tức đuổi theo sau, gã cũng chờ đến không kiên nhẫn được nữa!
Chỉ là lúc đi đến cổng thành, bọn họ đã bị binh lính giơ trường thương lên cản lại: "Nơi này không thể vào thành, qua bên kia xếp hàng vào thành đi!"
Ôn Gia Phú kéo rèm xe ngựa lên, nói: "Mấy xe ngựa vừa vào thành chính là xe ngựa nhà tứ đệ của tôi, cháu gái của tôi là Tuệ An huyện chúa, làm phiền đại nhân thả chúng tôi đi vào."
Binh lính trông giữ cổng thành quát lớn: "Đừng nghĩ đục nước béo cò! Thấy sang bắt quàng làm họ! Tuệ An huyện chúa đã nộp bản đăng ký vào thành, không có chiếc xe ngựa này của các ngươi."
Mặc dù xe ngựa nhà Ôn Noãn vào thành không cần xếp hàng, cũng không cần bị kiểm tra, nhưng cũng cần làm bản đăng ký vào thành trước, ghi chép lại số người và số xe ngựa, lúc vào thành chỉ cần giao cho binh lính là có thể vào thành.
Ôn Gia Phú nghe được lời này thì nóng nảy: "Tôi thật sự là đại bá của Tuệ An huyện chúa, không tin thì ngươi đi ngăn căn mấy chiếc xe ngựa kia lại, bảo Tuệ An huyện chúa lại đây sẽ biết!"
Ngăn cản mấy chiếc xe ngựa phía trước?
Binh lính nhìn ông ta với ánh mắt như nhìn một tên ngốc: "Ngăn cản xe ngựa của Tuệ An huyện chúa? Ông nghĩ tôi là tên ngốc sao? Cút, nếu không tôi sẽ xử lý các người với tội tự tiện xông vào cổng thành!"
Binh lính giơ mũi nhọn trên trường thương về hướng Ôn Gia Phú.
Ôn Gia Phú sợ tới mức vội vàng lui trở về thùng xe ngựa.
Ông ta nhìn mấy chiếc xe ngựa trong cổng thành biến mất ở trong đám người kia, chỉ có thể xám xịt quay trở về tiếp tục xếp hàng.
Chỉ là vừa rồi bọn họ rời đi, vị trí ban đầu đã bị người khác chiếm, người chiếm vị trí đó không chịu trả trở lại, nói bọn họ chạy đi chính là bỏ xếp hàng, những người ở phía sau người cũng kêu la nói bọn họ đừng chen ngang!
Kết quả là mấy người bọn họ cãi nhau nửa ngày, quan binh đi tới đuổi bọn họ đi, bọn họ chỉ có thể ra phía sau, lại một lân nữa xếp hàng ở phía cuối đội ngũ!
Cả nhà chờ đến chiều tối, vừa kịp đi vào thành trước khi cổng thành đóng cửal
Lăn lộn đến nghẹn thởi Phủ thành, phủ thần thợ.
Lúc này Ông Ngô và Trương thị mới biết cháu ngoại gái của mình thế mà lại được Hoàng Thượng ban phong làm huyện chúa!
Hai ông bà vô cùng kích động, đôi mắt ngấn lệ nhìn tòa nhà ngự tứ xa hoa tráng lệ này.
Một nhà Ngô Khải Hoa và ba cha con Ngô Khải Nghiệp cũng khiếp sợ đến mức nói không ra lời!
Đi dạo ở nơi chốn xinh đẹp như tranh, núi giả thác nước, đình đài lầu các, rường cột chạm trổ, toà nhà rộng lớn phú quý, bọn họ cảm thấy như đang nằm mơi
Không đúng, là bọn họ nằm mơ cũng không mơ thấy tòa nhà như vậy, bởi vì ở trong hiện thực bọn họ hòa toàn chưa từng tiếp xúc với gia đình giàu có chân chính, không biết nhà ở của gia đình giàu có sẽ có hình dạng như thế này.
Ông Ngô: "Noãn nhi, tòa nhà này thật là Hoàng Thượng ban cho cháu sao?"
Diệp thị: "Ta cảm thấy tôi không phải đi vào nhà ở, không phải là ta đi vào tiên cảnh đấy chứ? Đẹp quái"
Ngô Cảnh Hoan: "Mặt đất trong sân này còn sạch sẽ hơn sàn nhà trong phòng chúng ta."
Ngô Cảnh Chí muốn nói đó là bởi vì mẹ của chúng ta vừa lười vừa tham ăn, nhưng nghĩ đến cái gì đó, cuối cùng hắn không nói ra.