Chương 407: Châm Chọc Khinh Bỉ
Chương 407: Châm Chọc Khinh BỉChương 407: Châm Chọc Khinh Bỉ
Bởi vì mấy người Vương thị và Trương thị đều khá lớn tuổi, chưa đi được bao lâu đã cảm thấy mệt mỏi.
Ngô Khải Nghiệp thấy vậy bèn nói: "Bà thông gia, cha, mẹ, mọi người đã mệt mỏi rồi đúng không?”
Ôn Gia Mỹ đang xem rất vui vẻ, nghe được lời này thì lập tức nói: "Tôi và mẫu thân, bà thông gia, ông thông gia đi qua thuyền ở bến tàu Bạc Châu trước, nhị cữu huynh cứ tiếp tục xem hội đi!"
Ngô Khải Nghiệp xua tay nói: "Tôi không xem, tôi là đàn ông không thích xem mấy thứ này."
Vì vậy mấy người trực tiếp đi tới bến tàu Bạc Châu.
Ôn Noãn và Nạp Lan Cẩn Niên, còn có mấy người Ôn Nhu, Ôn Thuần chạy đi đoán lồng đèn.
Nạp Lan Cẩn Niên đoán được lồng đèn vương năm nay.
Sau đó mấy huynh đệ tỷ một nhà Ôn Noãn cũng mỗi người đoán được một lồng đèn mình thích, mọi người vô cùng vui vẻ cam đèn hoa đăng đi bến tàu.
Bến tàu Bạc Châu có rất nhiều con thuyền ngừng ở đây.
Từng con thuyền rất xa hoa.
Tất cả con thuyền ở đây đều dành cho gia đinh phú quý vui chơi dịp tết Nguyên Tiêu, đi dọc bờ sông ngắm đèn, và dùng để thả đèn ước nguyện.
Nạp Lan Cẩn Niên đã sớm sắp xếp một chiếc thuyền lớn ở bến tàu Bạc Châu.
Đây cũng là lần đầu tiên đám người Vương thị đến đây, cũng không biết thuyền của Nạp Lan Cẩn Niên dừng ở nơi nào, nhưng bọn họ biết Lâm Phong đang chờ ở đó.
Bọn họ vẫn luôn đi về phía trước
Lúc đi ngang qua con thuyền nào đó, vừa lúc nhìn thấy một nhà đại phòng và một nhà bà cô.
Quách Thiến Ni nhìn thấy bọn họ trước, nàng ta cười chào hỏi với Vương thị: "Đại nãi nãi, người cũng đi ngắm đèn à?"
Tiểu Chu thị nhìn thấy bà ấy, nghĩ đến thân phận của Ôn Noãn, tâm trạng phức tạp cười chào hỏi vời bà ấy: "Đại nương, các người cũng tới phủ thành ngắm đèn sao? Sao không nhìn thấy tứ đệ và mấy người Ôn Hinh?"
"Bọn họ đi đoán lông đèn." Vương thị lạnh nhạt nói.
Tiểu Chu thị nói với Ôn Bảo Trân: "Bà cô, một nhà mẹ cả cũng tới đây, hiếm khi mới gặp nhau, hay là cùng nhau lên thuyền ngắm đèn đi!"
Trong ánh mắt của Ôn Bảo Trân có chút không vui liếc mắt nhìn Vương thị một cái: "Trên thuyền đã hết vị trí rồi, hôm nay tôi mời đám người lễ thư phu nhân, người không hiểu lễ nghĩa lỡ va chạm sẽ không tốt. Nhưng mà nể tình bà cả đời chưa từng được ngồi thuyền ngắm đèn hoa đăng, tôi cố gắng làm bà lên thuyền vậy! Chỉ có một mình bà được lên thuyền thôi đó! Cho bà kiến thức một chút, bằng không đến lúc chết cũng không biết thuyền trông như thế nào!"
Vương thị liếc nhìn Ôn Bảo Trân một cái: "Không cần, chúng tôi có thuyền rồi."
Chắc là vì tình thế không giống nhau, đột nhiên Vương thị cũng không tức giận với lời nói của bà ta.
Ôn Bảo Trân nghe vậy thì cười khẩy một tiếng: "Vương thị, bà vẫn sĩ diện như vậy. Bà có thuyền rồi à? Hôm nay tất cả con thuyền dừng ở bờ sông Bạc Châu đều là thuyền của gia đình phú quý, hoặc là thuyền được người khác thuê để ngắm đèn hoa đăng, một con thuyền chỉ cần 500 lượng bạc một đêm, bà là tự mình thuê thuyên sao? Hay là lấy một cái bè trúc để làm thuyên?"
Một đám phu nhân của các phòng của Tống gia đứng ở bên cạnh thuyền, hoặc khinh bỉ, hoặc cười khẽ, hoặc là bày ra dáng vẻ xem kịch vui nhìn vê mấy người Vương thị. Người nhà mẹ đẻ Ôn thị, ngoại trừ đại phòng thì còn lại đều là chân đất, bọn họ đều biết.
Có người nghe vậy không nhịn được mà cười nói: "Hôm nay bè trúc sẽ không được xuất hiện ở sông Bạc Châu đâu”.
Vừa lúc Tống Cẩm Phong ở trong khoang thuyền đi ra, nhìn về phía đám người Vương thị rồi hỏi mẹ của hắn ta: "Ai vậy?”
"Người nhà ngoại của bà thím con." Chương thị nói với giọng điệu không tốt lắm.
Một đám quỷ nghèo, con chó con mèo nào cũng muốn đưa lên thuyền của bà ta.
Tống Cẩm Phong nghĩ đến chuyện gì đó, không khỏi dò hỏi: "Phòng nào?"
"Làm sao mẹ biết? Hình như nghe Thiến Ni gọi bà ta là đại nãi nãi!"
Tống Cẩm Phong lập tức thay đôi sắc mặt, vội vàng chạy lướt qua mọi người, đi qua nói với Vương thị: "Lão phu nhân, lời mời không bằng tình cờ gặp được, cùng nhau lên thuyền ngồi đi! Mấy người biểu đệ Ôn Thuần có đến không?"
Giọng điệu rất chân thành, thái độ rất tốt.
Đám phu nhân của các phòng gia tộc Tống gia ở trên thuyền: '..."
Đại thiếu gia làm sao vậy???