Chương 419: Tiểu Mạch Moc 2
Chương 419: Tiểu Mạch Moc 2Chương 419: Tiểu Mạch Moc 2
Gần đây nước mưa đều rất bình thường, không có chút dấu hiệu thiên tai nhân họa một chút nào.
Điều này chứng miinh, Ninh Viễn huyện thật sự có thể trông lúa mì vụ đông!
Thôn dân nhìn lúa mạch nhà Ôn Noãn, trong lòng ngứa ngày.
Hối hận quái
Đỏ mắt quái
Thôn dân giáp: "Gia Thụy huynh, lúa mạch của huynh trông thật tốt! Sớm biết thế thì lúc trước đi theo huynh cùng nhau trồng! Như vậy một năm nhà ta đều có bột mỳ trắng để ăn!"
Ôn Gia Thuy cười cười: "Năm tiếp theo cũng không muộn."
Thôn dân Ất: "Haizz, ta cũng hối hận chết mất! Lúc ấy ta cũng muốn trồng! Lời đồn đãi trước kia đúng là hại chết người! Hoá ra thật sự có thể trông thành công! Mẹ nó, bị truyền thuyết kia làm hại mọi người phải đói bụng bao nhiêu đời!"
Ôn Gia Thuy: "Lời đồn không có căn cứ."
Thôn dân Bính: "Đúng vậy! Trước kia là ta quá ngốc! Lại đi tin một cái truyên thuyết! Năm tiếp theo ta nhất định dùng toàn bộ ruộng mình có mà trồng tiểu mạch!"
Thôn dân Đinh không nhịn được cảm thán: "Ta cũng trồng! Ruộng lúa mạch này trông thật tốt! Phải thu được mấy trăm cân lương thực đấy!"
Ninh Viễn huyện không có ai trồng tiểu mạch, vì vậy bột mỳ trắng rất đáng quý!
Mọi người làm sao có thể không đỏ mắt.
Triều đại này lúa nước có sản lượng thấp, mọi nhà bởi vì không có biện pháp tránh thai, nên có rất nhiều gia đình đều sinh rất nhiều, vì vậy vốn dĩ không đủ ăn!
Nếu mà có thể trồng thêm được một loại lương thực quý, thì không biết sẽ có nhiêu hơn bao nhiêu lương thực, dù sao thì triều đình sẽ không tăng thuế từ việc thu nhập lương thực quý này.
Như vậy nếu cơm không đủ no, thì ăn màn thầu cũng được!
"Nhưng mà Gia Thụy huynh, huynh trồng lúa mạch còn được, sao lại còn trồng lúa nước, huynh nhìn xem, như này quả thật là đã chết hết mài!”
"Lúa nước thích thời tiết ấm áp, hơn nữa khi sinh trưởng lại cần rất nhiều nước, làm sao có thể trông!"
"Đúng vậy, đây không phải làm liều sao? Đầu chết sạch! Lãng phí lương thực quá! Hạt giống lúa này rất đắt đấy".
Mọi người nhìn ruộng lúa nước thảm không nỡ nhìn, lắc lắc đầu.
Ôn Gia Thuy nghe xong mọi người nói thì chỉ cười: "Không thử qua thì làm sao biết!"
"Cũng đúng! Hiện tại đã biết, mùa đông năm nay đừng trồng nữa là được."
May mắn Ôn Gia Thuy đã thử qua, năm tiếp theo bọn họ không trở thành đồ ngốc là được!
Ôn Gia Thuy cười, không trả lời những lời này.
Trồng hay không trồng thì tuỳ Noãn nhi định đoạt.
Vốn dĩ Ôn Noãn sẽ không để ý những người đó nói cái gì.
Nàng nhìn vài cọng lúa nước lẻ tẻ còn sống, tràn ngập hy vọng.
Chẳng sợ đến lúc đó chỉ thu được một hạt thóc thì cũng là thành công rồi! "Gieo trồng vào mùa xuân một cái túc, thu hoạch vụ thu vạn viên tử."
Có thể kết ra một hạt thóc mùa đông, thì mùa đông tiếp theo một viên hạt thóc đó có thể kết ra mấy chục hạt thóc mùa đông.
Lại thêm một năm nữa mấy chục hạt thóc mùa đông lại có thể tách ra mấy ngàn hạt...
Một ngày nào đó nàng nhất định sẽ thành công!
Mà một phần lúa nước trong vườn dưỡng sinh kia bởi vì Ôn Noãn xử lý giữ ấm nên tồn tại được khá nhiều.
Chậu trồng lúa nước cũng chỉ có hai chậu bị đông chất.
Ôn Noãn lại dùng mây tím nuôi dưỡng những phần lúa nước trong vườn dưỡng sinh một chút, ngày hôm sau sức sống lại phấn chấn lên!
Người một nhà thấy vậy không nhịn được than thở: "Phuc địa chính là phúc địa, trồng cái gì cũng đều có thể sống!"
Ôn Noãn cười cười, không nói chuyện.
Một ngày Nạp Lan Cẩn Niên tới, hắn nghe thấy một nhà Ôn Noãn thảo luận tình trạng ruộng lúa mạch, cố ý đi nhìn thoáng qua.
Sau đó nói với Ôn Noãn: "Viết một phần tình trạng gieo trồng tiểu mạch kỹ càng tỉ mỉ cho ta."
Ôn Noãn cứ thế cho hắn một cái vở: "Tự mình xem đi."
Nạp Lan Cẩn Niên nhận lấy, cúi đầu lật xem.
Sau đó hắn phát hiện phía trên được viết rõ ràng từ lúc cày ruộng, gieo giống, bón phân, qua đông, đến khi xanh tươi trở lại thì cần quản lý như nào, cùng tình trạng lúa mạch mọc.
Mỗi ngày đều có ghi chú, mưa gió không thay đổi! Từ việc mấy tháng xảy ra bao nhiêu trận mưa, rơi bao nhiêu trận tuyết đều được ghi chép rành machl