Chương 427: Chắc Chắn Là Tác Phẩm Của Đồ Đệ
Chương 427: Chắc Chắn Là Tác Phẩm Của Đồ ĐệChương 427: Chắc Chắn Là Tác Phẩm Của Đồ Đệ
Nam Thanh Bắc màu, Thanh gia ở phía Nam dùng sứ thanh hoa để nổi tiếng, còn Thái gia ở phía Bắc dùng màu sắc của men sứ để nổi tiếng.
Người phụ nữ mặc y phục màu đỏ cùng công tử mặt trắng, hai người nhìn thoáng qua nhau, trong lòng dâng lên một sự bất an.
Bọn họ cùng lúc nhìn vê phía nữ tử áo xanh, phát hiện sắc mặt của nữ tử áo xanh càng khó xem hơn.
Hai người có chút an tâm.
Lúc này người chủ trì nói:
"Mọi người bình tĩnh chớ nóng nảy, bình như ý có men màu cát tường được sản xuất Tuệ An diêu sứ, nó là màu sắc được điều phối từ pháp lang mới vẽ ra, màu pháp lang mới so với các màu sắc của gốm sứ cũ càng rực rỡ, hơn nữa màu sắc càng tự nhiên, rất chân thật, còn có rất nhiều màu sắc. Dùng màu pháp lang làm đồ sứ vừa có thể làm màu sắc rực rỡ, cũng có thể làm màu sắc nhẹ nhàng."
Nữ tử mặc bộ đồ màu đỏ lúc này mở miệng nói: 'Đại ca, huynh từng nghe qua Tuệ An sứ dieu chưa?"
"Chưa từng, cứ đoạt lấy bình hoa trước rồi từ từ nghiên cứu màu pháp lang này là thế nào. Để xem chúng ta có thể nghiên cứu ra màu pháp lang này không." Nhà bọn họ luôn dẫn đầu trong việc dùng màu gốm, cho nên tuyệt đối không thể để nhà khác đánh bại!
"Vâng”
Thanh Loan tiểu thư của Thanh gia nghe thấy là Tuệ An sứ diêu mà không phải của Thái gia thì thở phào nhẹ nhõm!
Chẳng phải Thái gia đã tự xưng mình là đứng đầu trong giới gốm sứ nhờ màu sắc xinh đẹp của họ sao?
Cuối cùng cũng có người đánh bại hol
Mà việc dùng sứ thanh hoa của nhà bọn họ thì vẫn là độc nhất.
Nghĩ muốn lấy được màu pháp lang này về để nghiên cứu?
Không có cửa đâu!
Thanh Loan nghĩ đến việc nếu Thanh gia có thể làm được màu pháp lang như thế này, như vậy Thanh gia nhà nàng chắc chắn có thể đánh bại Thái gia, trở thành vua trong giới gốm sứ, không ai có thể đuổi kịp!
Nàng ta thấy nét mặt bắt buộc phải lấy được bình hoa của hai người kia, nàng ta nở một nụ cười, dù thế nào nàng ta cũng phải lấy được bình hoa này về để nghiên cứu, không thể để cho hai huynh muội Thái gia đạt được mục đích!
"Màu sắc sống động rực rỡ như vậy, nói nó đem năm màu sắc của trời đất vẽ thành bức tranh lên trên đồ sứ cũng không đủi... Được rồi, hiện tại bắt đầu đấu giá, giá khởi điểm là một trăm lượng!"
Một trăm lượng?
Tim của Ôn Gia Mĩ nhảy lên!
Người chủ trì vừa dứt lời, tiếng trả giá vang lên, vài người đồng thời ra giá.
"Một trăm mười lượng!"
"Một trăm hai mươi lượng"...
"Hai trăm hail”...
Dựa theo giá cả không ngừng tăng cao, mức tim đập của Ôn Gia Mĩ cũng dần mất tốc đội
Bán đấu giá hóa ra có thể kích thích như vậy? Một trăm lượng. Trước kia bà chưa từng nghĩ bản thân có thể kiếm được một trăm lượng!
Mà hiện tại.
Tiếng kêu giá vẫn còn tiếp tuc.
Không biết đã có mấy cái trăm lượng?!
Có hai người đang không ngừng cạnh tranh nhaul
"Một ngàn năm trăm lượng!" Người nhà họ Thái ra giá.
Thanh Loan của nhà họ Thanh liếc nhìn bọn họ một cái, ung dung nói: "Hai ngàn lượng!"
Thái Diễm Phi "Hai ngàn một trăm lượng!"
Thanh Loan: "Ba ngàn lượng!"
Vào lúc Thái Diễm Phi còn muốn kêu giá thì Thái Hằng đã giữ nàng ta lại: "Quên đi, cho dù nhà họ Thanh có lấy được thì sao, bọn họ ngay cả màu sứ của nhà ta còn nghiên cứu không ra, thì làm sao có thể nghiên cứu ra màu men xinh đẹp tự nhiên như thế này đúng không?"
Thái Diễm Phi nghe xong, lúc này mới từ bỏ.
Thái Hằng cũng không nói gì, bình hoa đó thật sự rất đẹp, nhưng nét vẽ không đủ tinh xảo, rõ ràng là một người mới, nếu muốn so với Thái gia của bọn họ thì còn kém xa.
Cuối cùng bình hoa của Ôn Gia Mĩ đã được Thanh Loan mua được với giá ba ngàn lượng.
Ôn Gia Mĩ sững sời
Ba... ngàn lượng!
Trời ạ, nằm mơ cũng chưa chắc cgl
Cho đến khi tiếng gọi giá cái chén sứ của Ôn Noãn vang lên bà mới lấy lại tinh thần.
Cái chén kia của Ôn Noãn được sử dụng màu sắc một cách táo bạo, khiến nó đánh sâu vào thị giác của người xeml
Đẹpl
Rất đẹp!
Từ đại sư vốn đang không có chú ý, nhưng chỉ sau khi liếc mắt nhìn một cái thì thân thể đã cứng đời
Đây là... phong cách vẽ này! Ông ấy dám chắc chắn đây là tác phẩm của đồ đệ ông ấy!