Chương 472: Soạn Nhạc Ngay Tại Chỗ
Chương 472: Soạn Nhạc Ngay Tại ChỗChương 472: Soạn Nhạc Ngay Tại Chỗ
"Hay! Hay! Hay! Âm thanh của tự nhiên!" Đại hoàng tôn lại lần nữa kích động đứng lên!
Mấy công tử khác cũng đứng lên, sôi nổi vỗ tay trầm tr6 khen ngợi!
Thật lâu sau tiếng vỗ tay mới dừng lại!
Hoàng Thượng nhìn về phía Hoàng Ngữ Oanh, cười nói: "Hoàng cô nương, ngươi muốn đàn bản nhạc ngươi làm cho Nạp Lan quốc chúng tôi học tập một chút không?"
Sắc mặt của Hoàng Ngữ Oanh rất khó xem, nàng ta lắc đầu: "Không cần, lần này Ngữ Oanh thua tâm phục khẩu phục!"
Trong lòng văn võ bá quan trong triều đều vô cùng kích động!
Lần này bọn họ đã thắng lại trận thua năm trước!
Thừa tướng đại nhân lớn tiếng nói: "Sứ giả Đông Lăng, ngươi cũng không được đổi ý đâu nhé! Lại cống nạp thêm bốn thành cống phẩm, giá muối mỗi cân giảm một văn!"
Ôn Uyển khẽ nhếch khóe môi lên, nàng ta đã làm vẻ vang nước nhài
Thắng được mấy vạn tấn muối cho Nạp Lan quốc, tạo phúc cho bá tánh!
Trong lòng sứ giả Đông Lăng không phục, cứ như vậy trở về thì hắn chết chắc rồi!
May mắn bọn họ có chuẩn bị thêm nhiều tay.
Sứ giả Đông Lăng cười nói: "Cuộc thi đấu vừa rồi quá xuất sắc! Chúng ta lại thi đấu thêm một lần! Lần này thi đấu soạn nhạc ngay tại hiện trường, thế nào?”
Vừa lúc ý chí chiến đấu của Hoàng Ngữ Oanh cũng hoàn toàn được khơi dậy, nàng ta vén áo thi lễ với Ôn Uyển: "Chúng ta lại thi đấu một lần, soạn một bản nhạc ngay tại hiện trường, xem thử nhạc của ai hay hơn!"
Hoàng Ngữ Oanh nghe hết bản nhạc vừa rồi, nhiệt huyết sôi trào, rất có linh cảm!
Soạn nhạc ngay tại hiện trường?
Trong lòng Ôn Uyển khẽ vang lên tiếng lộp bộp.
Một bản nhạc đâu phải chỉ cần nửa khắc là có thể nghĩ ra được!
Hoàng Thượng không muốn cành mẹ đẻ cành con, đang muốn từ chối.
Ninh Vương vui mừng nói: "Thi thì thi! Vậy có phải nên nâng thêm một thành cống phẩm hay không?"
Nhạc sư của bọn họ có thể làm ra âm thanh của tự nhiên như vậy, tốt hơn Đông Lăng quốc không chỉ gấp đôi, tùy tiện làm một bản nhạc cũng có thể thắng!
Ninh Vương là đệ đệ cùng một mẹ của Hoàng Thượng. Thích nhất mấy việc tao nhã này!
Sứ giả Đông Lăng quốc nhìn về phía Hoàng Ngữ Oanh.
Hoàng Ngữ Oanh gật đầu với ông ta.
Nàng ta có tin tưởng!
Nàng ta vẫn luôn chú ý đến sắc mặt của đối phương, phát hiện vừa rồi rõ ràng nàng ta đã cứng đờ một chút.
Sứ giả Đông Lăng lập tức nói: "Được! Lại thêm một thành cống phẩm! Thua thì các người cũng phải giảm một thành cống phẩm!"
Lúc này Nạp Lan Cẩn Niên mở miệng: "Nếu đã đã như vậy, vậy chúng ta thi ba trận, bên nào thắng hai trận thì thắng đi! Như vậy sẽ công bằng hơn! Nếu Nạp Lan Quốc chúng tôi thua thì sẽ giảm 5 thành cống phẩm, mua sắm muối giúp quý quốc với giá cả mỗi cân thêm hai văn! Ngược lại, thì quý quốc phải thêm 5 thành cống phẩm so với định mức cống phẩm ban đầu, giá muối cũng giảm muỗi cân hai văn tiên, như thế nào?” "Được!"
Trong lòng Ôn Uyển càng thêm sốt ruột hơn!
Có khi nào nàng ta vừa làm vẻ vang cho nước nhà xong là lập tức biến thành tội nhân thiên cổ không?
Nhưng mà nàng ta còn chưa kịp nói gì, Hoàng Ngữ Oanh đã gấp không chờ nổi bắt đầu rồi!
"Tôi đây đàn trước lấy làm kính trọng!"
Linh cảm tới, muốn cản cũng không cản được!
Hoàng Ngữ Oanh nhẹ nhàng khẩy đàn, giai điêu lưu loát, nhẹ nhàng dễ nghe chậm rãi chảy ra -...
Là sử dụng bản nhạc ban đầu của nàng ta sau đó sửa chữa lại, trở nên càng thêm dễ nghe, êm tai, lôi cuốn người ta chìm vào cảnh nhạc!
Đây là một người rất có thiên phú soạn nhạc, Ôn Noãn nghĩ thầm.
Nàng nhìn về phía Ôn Uyển, thật ra nàng cũng không biết trình độ soạn nhạc của Ôn Uyển thế nào, nhưng nếu là người soạn nhạc giỏi thì hẳn là sẽ khinh thường đàn bản nhạc của người khác!
Lúc này nàng ta muốn thắng sẽ rất khó khăn!
Một bản nhạc kết thúc, trong đại điện lặng ngắt như tờ, mặc dù không muốn thừa nhận, nhưng mà bản nhạc người ta làm tại hiện trường thật sự rất hay!
Hoàng Ngữ Oanh nhìn về phía Ôn Uyển: "Ôn cô nương, đến lượt cô!"
Trải qua thời gian vừa rồi, Ôn Uyển đã bình tĩnh trở lại, người ngoài nghề hoặc nghe không ra, nhưng nàng ta thì đương nhiên đã nghe ra đối phương là sửa lại bản nhạc đã sáng tác, sửa chữa rất lớn, sửa đến càng hoàn mỹ hơn!
Không phải là nhờ vào nghe bản nhạc của nàng ta sao?
Trong lòng tức giận, nhưng nàng ta cũng không thể làm gì, chỉ có thể căng da đầu bắt đầu khẩy cổ cầm.