Chương 493: Ai Không Lên Được Mặt Bàn?
Chương 493: Ai Không Lên Được Mặt Bàn?Chương 493: Ai Không Lên Được Mặt Bàn?
Quách Minh Diễm thấy Thái Hậu không hề thân thiện với mình, trong lòng có hơi khó chịu, ngay cả Thái Hậu cũng bị quận chúa Tuệ An mê hoặc?
Nhưng mà nàng vẫn cười nói: "Đây là quà hiếu kính Thái Hậu, lần sau tìm được nhân sâm tốt rồi tặng cho Hoàng Hậu nương nương sau cũng không muộn."
Hoàng Hậu ở trong lòng khuyên bản thân không nên tức giận, không nên tức giận, tròng mắt của bà ta vừa chuyển, dừng lại trên hai rổ thức ăn ở một bên, không khỏi cười.
Quận chúa Tuệ An tặng nhân sâm cho thái hậu? Coi củ cải là nhân sâm ngàn năm?
Bát công chúa không khỏi khẩn trương: Không phải Hoàng Hậu muốn đoạt rau xanh với mình đấy chứ?
Hôm nay nàng muốn ở lại Khang Ninh cung ăn cơm!
Hàng Hậu dùng vẻ mặt kinh ngạc nói: "A? Sao chỗ Thái Hậu lại có rau dưa tươi tốt thế này? Nhìn ngon thật!"
"Đây là quà quận chúa Tuệ An đưa cho ai gia." Thái Hậu dùng vẻ mặt kiêu ngạo nói.
Hoàng Hậu nghe xong cười khúc khích: "Quận chúa Tuệ An không hổ là người trồng ra lúa mì vụ đông, tạo phúc cho bá tánh thiên hạ, quà tặng cũng đặc biệt y như thết"
Quách Minh Diễm cười nói: 'Hoàng Hậu nương nương không biết đấy thôi, ta nghe nói quà của mấy người nông thôn, thường là một rổ rau xanh hoặc là một rổ trứng gà gì đó'.
Ngũ công chúa cười nhạo một tiếng: "Chỗ này rốt cuộc là hoàng cung, không phải thôn trang! Nhưng mà đây là lần đầu tiên quận chúa Tuệ An đến kinh thành, lần đầu tiến cung, khả năng không biết một vài lễ tiết quy củ, bản công chúa tặng cho ngươi một ma ma giáo dưỡng được không! Miễn cho mấy cái lễ nghĩa cơ bản cũng chẳng hiểu, một thân không phóng khoáng!"
"Sau này ngươi chính là quận chúa, là bộ mặt của Nạp Lan quốc ta, mỗi lần có quốc yến phải đến tham dự, chỉ có mấy thần tử của quốc gia như chúng ta còn đỡ, nếu có sứ giả đến từ mấy nước khác, ngươi còn tặng mấy món quà đặc biệt như thế, đúng thật là làm trò cười cho thiên hại"
Thái Hậu không khỏi nổi giận: "Số rau dưa đó là ai gia bảo quận chúa Tuệ An đưa đến đây! Dân dùng thực để sống, có ai không ăn thức ăn chứ? Sao lại làm trò cười cho thiên hạ?"
Đôi mắt của Bát công chúa cười lớn, vẻ mặt kinh ngạc nói: "Không phải ngay cả rau dưa dưỡng sinh mà Ngũ hoàng tỷ cũng không biết đấy chứ?"
Bát công chúa vừa dứt lời, một tiếng nói mát lạnh trâm thấp vang lên: "Có thể kéo dài tuổi thọ, chữa bệnh kháng bệnh, rau dưa dưỡng sinh dùng tiên cũng khó mà mua được lại bị ngươi nói thành quà tặng làm trò cười cho thiên hạ? Bổn vương thế mà lại không biết Ngũ công chúa vô tri đến mức này!"
Vốn dĩ Ôn Noãn chẳng có cơ hội để nói chuyện đã được mấy người đằng sau tiếp trước mà che chở.
Mặt Ngũ công chúa nóng đến đỏ bừng, bà ta thật sự không biết rau dưa dưỡng sinh là gì!
Một bó rau dưa mà có thể lật trời chắc?
Nạp Lan Cẩn Niên đi đến, đầu tiên hắn cung kính hành lễ với Thái Hậu: "Mẫu hậu cát tường."
Thái Hậu thấy con trai mình đến, vui vẻ bảo hắn ngồi bên cạnh Ôn Noãn.
Ánh mắt của Quách Minh Diễm không khỏi dừng trên người hắn.
Hôm nay nàng ta tiến cung, đầu tiên là vì biết đứa con gái nông thôn này cầm một rổ đồ ăn lớn tiến cung, nàng ta cố ý mua nhân sâm làm quà để nhục nhã nàng.
Để Thái Hậu và Cẩn Vương nhìn xem nàng không phóng khoáng như thế nào, không thể lên nổi mặt bàn!
Sau khi Nạp Lan Cẩn Niên ngồi xuống, hắn nhìn thoáng qua hộp nhân sâm trên bàn: "Sao trong cung mẫu hậu lại có loại nhân sâm kém như thế?"
Thái Hậu suýt chút nữa đã cười to, liền biết con trai bà độc miệng, bà nghẹn cười nghiêm trang nói: "Là do Quách cô nương đưa tới."
"Loại nhân sâm này mà cũng đem đi tặng? Không sợ thất lễ với người sao? Lấy ra để làm bẩn mắt Thái Hậu?”
Nháy mắt sắc mặt ba người liền trở nên khó coi.
Người ta đưa mấy bó rau xanh tới thì được hắn nói giống như là bạch ngọc phỉ thúy điêu thành, còn bảo dùng tiền khó mua được!
Bọn họ cầm nhân sâm 500 năm đến, nhân sâm 500 năm ở trong cung cũng hiếm thấy, sao lại bị hắn nói là không đáng một đồng?
Ngũ công chúa không phục nói: "Cẩn Vương thúc có hoa mắt hay không? Coi rau xanh như phỉ thúy bạch ngọc, lại coi nhân sâm như củ cải?"