Chương 512: Vì Bảo Vệ Tuệ An Quận Chúa Sao?
Chương 512: Vì Bảo Vệ Tuệ An Quận Chúa Sao?Chương 512: Vì Bảo Vệ Tuệ An Quận Chúa Sao?
Khi Nạp Lan Cẩn Niên mang theo Ôn Noãn trở lại doanh địa, nơi này đã trải qua một trận giết chóc kịch liệt.
Dưới đất tràn đầy thi thể và máu tanh.
Có bên địch, có bên ta.
Cổ Thần thấy hắn mang theo Ôn Noãn trở về, không nhìn thấy những người khác, không nhịn được hỏi: "Chủ tử, đều giải quyết xong rồi sao? Cần phái người đi chi viện không?”
"Không cần." Nạp Lan Cẩn Niên buông xuống lời này xong thì lập tức lôi kéo Ôn Noãn đến sau núi rửa tay.
Sau khi hai người rời đi, Dương Siêu mới nhỏ giọng nói với Lôi Đình cùng Vạn Quân đang xử lý thi thể: "Nhìn dil Khi hành động có bao giờ chủ tử bỏ lại mọi người mà chạy trước không? Mang theo một người đàn bà chính là phiền phức như vậy đấy! Ta khuyên các ngươi nhanh chóng đi tìm chủ tử nói không đi theo Tuệ An quận chúa đi!"
Những người khác tuy rằng chưa nói gì, nhưng đều cảm thấy đúng.
Nữ nhân thật phiên phức!
Lôi Đình: "Chúng ta ở đây đã đánh xong, có khi bên kia cũng xong việc."
Cứ cho là chủ tử đưa Tuệ An quận chúa trở về trước thì cũng không có gì đáng trách! Tuệ An quận chúa nhìn qua còn nhỏ như vậy, thấy những trường hợp giết chóc đó sẽ sợ hãi cũng là chuyện rất bình thường.
Vạn Quân: "Nói giống như ngươi từng cùng chủ tử đi làm nhiệm vụ vậy."
Miệng Vạn Quân mím một cái: Ngươi có tư cách sao?
Dương Sieu:
Không biết người có tấm lòng tốt!
Hắn ta cũng không khuyên nữa.
Sau núi.
Nước chảy từ trên núi xuống, rất lạnh lẽo.
Nạp Lan Cẩn Niên bắt lấy tay nhỏ của Ôn Noãn, rửa từng ngón tay thon dài của nàng, rồi lại lấy khăn ướt ra nhúng nước lau mặt nàng sạch sẽ.
Chăm sóc nàng như chăm sóc một hài tử.
Xong rồi, Nạp Lan Cẩn Niên đưa Ôn Noãn tới một phòng: "Ngủ đi!"
Gian phòng này rất đơn giản, nhưng tất cả gia cụ đều là loại tốt.
Hiển nhiên đây là phòng hắn.
"Tôi ngủ phòng của huynh, huynh ngủ nơi nào?"
"Tôi còn có việc cần xử lý, ngoan ngoãn ngủ đi, ngày mai đưa cô trở về."
"Được." Ôn Noãn nghe xong cũng không hỏi lại cái gì.
Nạp Lan Cẩn Niên đứng ở ngoài cửa, nghe thấy bên trong truyền đến tiếng hít thở đều đều, mới tránh ra.
Sáng sớm, thi thể trong doanh địa đều đã được xử lý sạch sẽ.
Tiêu Điện mới mang theo đội ngũ trở về.
Sắc mặt một đám đều không quá đẹp.
Đầu là đi bắt rắn! Đời này đều không nghĩ lại làm loại chuyện này nữa!
"Chủ tử cùng Tuệ An quận chúa đâu?" Tiêu Điện cầm một túi rắn, giọng điệu rất đông cứng.
Ám vệ doanh địa thấy vậy đều cảm thấy là bởi vì Ôn Noãn náo loạn đòi về, hại phía bọn họ không được thuận lợi.
"Tuệ An quận chúa đang ngủ, chủ tử đang ở phòng nghị sự."
Tiêu Điện nhanh chóng đi tới phòng nghị sự, giao trả túi rắn sắp nổ tung trong tay!
Sau khi Tiêu Điện đi xa, có người thấy đoàn trưởng sát thủ đoàn bị thương nặng nhất.
Phải biết rằng ngoài "Nhật nguyệt sao trời cùng mưa gió sấm chớp", đoàn trưởng sát thủ đoàn là người có thân thủ tốt nhất, nếu không làm sao có thể chấp hành nhiệm vụ ám sát?
Nhưng mà lần này hắn lại bị thương nặng nhất.
Đoàn trưởng Hậu cần đoàn không nhịn được an ủi nói: 'Bảo vệ Tuệ An quận chúa thật sự là vất vả ngươi rồi."
Đoàn trưởng Sát thủ đoàn nghe xong lời này kinh ngạc nhìn hắn một cái: "Cái gì mà bảo vệ Tuệ An quận chúa?"
Tuệ An quận chúa cần hắn bảo vệ sao?
Đó chính là một người sói đấy!
"Ngươi không phải bảo vệ Tuệ An quận chúa, thì sao lân này ngươi lại bị thương nghiêm trọng như vậy?”
Đoàn trưởng Chinh thăm đoàn cười: "Hắn là nhìn Tuệ An quận chúa giết người nên mới bị thương!"
Mọi người vừa nghe thấy thế, đều không nhịn được vây quanh lại.
"Sao lại thế này? Tuệ An quận chúa còn giết người sao?"
"Không phải là Tuệ An quận chúa nhận sai ngươi thành địch nhân đấy chứ?" Đánh cũng không thể đánh trả, còn phải chịu đựng, vậy thì có bao nhiêu nghẹn khuất?