Chương 513: Đánh Bại Đối Thủ
Chương 513: Đánh Bại Đối ThủChương 513: Đánh Bại Đối Thủ
Vì thế đoàn trưởng Chinh thăm đoàn kể lại thao tác của Ôn Noãn sinh động như thật.
"Các ngươi không biết đâu, Tuệ An quận chúa khom lưng một cái, tay tung một chưởng, một con rắn độc đã bị nàng bắt được, có kẻ nào không có mắt dám đi trêu chọc nàng, nàng lập tức ném rắn lên trên mặt người đó! Sau đó một chân đá bay người đó! Các ngươi biết những người đó là chết như thế nào không?"
"Chết như thế nào? Bị rắn độc cắn chết sao?"
Không nghĩ tới Tuệ An quận chúa lại là một tay bắt rắn chuyên nghiệp như vậy!
"Bị Tuệ An quận chúa dùng một chân đá chết, xương cốt cả người vỡ vụn".
Đoàn trưởng Chinh tin đoàn nghĩ đến khi xử lý những sát thủ mà Tuệ An quận chúa giết, cũng là kinh ngạc không thôi.
Vốn dĩ bọn họ cho rằng những người đó đều là bị rắn độc cắn rồi trúng độc mà chết, sau đó mới phát hiện ra là không phải.
Quá lợi hại!
Mọi người: ”...'
Cái chân nhỏ kia của Tuệ An quận chúa mà có uy lực như vậy sao?
Bọn họ đều là người luyện võ, gân cốt còn cường tráng hơn người bình thường rất nhiều.
Vậy phải có sức lực lớn như thế nào thì mới có thể dùng một chân đá bay một người trong nháy mắt?
Không thể tưởng tượng nổi!
Rất nhiều người quay đầu nhìn về phía Lôi Đình cùng Vạn Quân, trong lòng có vô vàn cảm giác!
Nói không hâm mộ là giải
Nói không hối hận cũng là giả!
Khi Ôn Noãn tỉnh lại, sắc trời đã sáng rồi.
Nàng rửa mặt chải đầu đơn giản một chút, trở về thì thấy trên bàn đã để một bát cháo gà còn bốc hơi nóng cùng một đĩa màn thầu, một đĩa dưa muối.
Nạp Lan Cẩn Niên vẫy vẫy tay với nàng: "Lại đây ăn một chút gì rồi trở về."
"Được." Ôn Noãn đi qua, Nạp Lan Cẩn Niên lấy một bát cháo gà, đặt ở trước mặt nàng.
Cháo là do Nạp Lan Cẩn Niên xử lý xong mọi chuyện, sau đó lên núi bắt gà rừng về nấu.
Độ lửa vừa đủ, mềm mại thơm ngọt, ăn với dưa muối, khiến người rất thèm ăn.
Nạp Lan Cẩn Niên thấy Ôn Noãn ăn xong thì lại lấy thêm một bát cho nàng.
Ôn Noãn thật nể mặt lại ăn một bát, Nạp Lan Cẩn Niên lại muốn lấy cho nàng.
Ôn Noãn đẩy chén ra: "Du rồi. Huynh nấu cháo sao?"
"Đứng vậy."
"Ăn rất ngon, huynh nấu cháo lúc nào đấy?"
"Lại ăn cái màn thầu nữa đi." Nạp Lan Cẩn Niên không trả lời mà chuyển đề tài, đưa cho nàng một cái màn thâu.
"Nửa cái." Ôn Noãn nhận rồi bẻ một nửa cho hắn.
Hai người cứ như vậy lang lặng ăn cơm sáng, rất bình thường, cũng rất ấm áp. Ăn xong bữa sáng, hai người di ra khỏi phòng.
Trong doanh địa, vô số ám vệ đang tiến hành huấn luyện sáng sớm!
Lôi Đình cùng Vạn Quân cũng đang ở trong đội ngũ huấn luyện.
Hai người đang bị đồng bạn đánh đến nỗi bại lui.
Vẻ mặt Ôn Noãn lạnh nhạt đi qua, đứng ở trước mặt Lôi Đình nói: "Chân phải, đá sườn, eo trái!... Huyệt khúc tuyền; tay trái, bụng!"
Sau đó vốn dĩ Lôi Đình đang bị đánh đến nỗi phải lui về phía sau thì từ từ ép cho đối phương phải lui về phía sau, cuối cùng một chân đá bay người ta.
Mọi người đã dừng lại từ sớm, xem Lôi Đình cùng Trương Triển Đồ đánh nhau.
Trước mắt thấy Trương Triển Đồ bị đánh bay thì đều sợ ngây người!
Ngày hôm qua Trương Triển Đồ chính là người đứng thứ mười hail
Hơn nữa Tuệ An quận chúa đã sớm nói ra vị trí tiếp theo để Lôi Đình công kích, không phải là nên sớm đề phòng cùng phản kích sao? Tại sao hắn còn bị đánh đến bại lui thế này?