Chương 545: Bị Đẩy Lên
Chương 545: Bị Đẩy LênChương 545: Bị Đẩy Lên
Mấy chục người ồn ào oán trách không ngừng!
Ngô Khải Nghiệp không nói gì, chỉ lắng nghe.
"Được rồi, mọi người yên lặng một chút để nghe ta nói! Nếu tất cả mọi người đã biết chuyện lợi và hại của chuyện này thì cố gắng lấy được cơ hội chiến thắng! Cuộc thi lần này chỉ có thể chọn ra một người lên đấu với bốn quốc gia khác. Mọi người cảm thấy có thể đề cử ai lên? Bắc Minh quốc đề cử Diệp gia." Ánh mắt của Giang Đào lướt qua mọi người một vòng.
Lần này không ai nói gì.
Ai sẽ đi lên đấu đây? Thế nào cũng thual
Diệp gia ở Bắc Minh quốc chính là bá chủ của giới gốm sứ đại lục!
Mỗi năm người ta vận chuyển đến đây chỉ có một trăm món đồ sứ, nhưng bán ra được bạc còn nhiều hơn bọn họ bán được mấy ngàn món đồ sl
Ánh mắt Giang Đào dừng ở trên người của Thái gia và Thanh gia: 'Hoàng thượng rất xem trọng cuộc thi này! Nếu thắng sẽ có phần thưởng!"
Hoàng thượng tất nhiên rất xem trọng cuộc thi lần này.
Ở thời đại này, gốm sứ ở Nạp Lan quốc là một nghề nghiệp cực kỳ quan trọng, cũng là nghề nghiệp quan trọng nhất đối với cả 5 quốc gia trên đại lục này!
Mỗi năm thuế thu được từ nghề gốm sứ chiếm một phần mười tổng doanh thu thuế của quốc gia hàng năm! Cùng tơ lụa, muối, trà gộp chung cũng đã được nửa ngân khố quốc gial
Nghĩa là tiền thuế của bốn món này chiếm một nửa số bạc của ngân khối
Có thể thấy được nó quan trọng bao nhiêu!
Cho nên vì để phát triển lớn mạnh bốn sản nghiệp này thì đều cần có những cuộc tổ chức trao đổi long trọng.
Bởi vì Nạp Lan quốc đã xây dựng hội trường để tổ chức nên năm nào mấy hội giao lưu lớn này cũng được tổ chức ở Nạp Lan quốc.
Mỗi lần đều có thể mang đến rất nhiều bạc cho Nạp Lan quốc!
Vì vậy mới khiến người khác ghen ty.
Hiện tại thì các quốc gia đều hy vọng hội giám định và thưởng thức sẽ được tổ chức ở quốc gia của mình!
Thái Viễn cười nói: "Chuyện này đã là chuyện bắt buộc, nhưng mà nhà của chúng tôi cách kinh thành khá xa. Lần này chỉ mới có gia đinh vận chuyển hàng hóa đến đây, còn sư phụ có tay nghề tốt thì vẫn chưa đến. Lão phu thì đã già không thể làm được nữa, nếu không sẽ nhận lấy!"
Còn đấu với người Diệp gia của Bắc Minh? Đừng nói đùa! Tổ tiên của Thái gia bọn họ còn sống thì có thể so.
Hơn nữa, nếu thua cuộc thi này thì sẽ trở thành kẻ thù chung của những người cùng nghề!
Thanh Dương cười nói: 'Muốn làm ra màu Thanh Hoa của nhà chúng tôi, thì cân phải chuẩn bị rất nhiều bước mới có thể hoàn thành! Nên không dám mạo hiểm đi lên."
Những người khác nghe nói vậy cũng đều nói: 'Chúng tôi cũng không có đưa sư phụ đến kinh thành cùng!"
"Đồ sứ của chúng tôi cũng chỉ ở mức tâm thường, không dám đi ra sẽ mất mặt!"...
Ánh mắt của Thanh Dương dừng ở trên người Ngô Khải Nghiệp.
Hắn ta nghĩ đến mười xe đồ sứ đã bị hư, nếu không đẩy hắn đi lên làm công việc tốn công vô ích này thì đẩy ai lên! "Chẳng phải xưởng gốm sứ Tuệ An đã nghiên cứu ra công nghệ mới là màu pháp lang sao? Màu sac pháp lang kia rực rỡ xinh đẹp, hay để cho người của xưởng gốm sứ Tuệ An lên thi đấu đi!"
Những người khác nghe xong cũng phụ họa: "Công nghệ nới? Nhiều năm như vậy giới gốm sứ cũng không xuất hiện công nghệ mới, vậy để cho người ở xưởng gốm sứ Tuệ An lên đi! Chắc chắn có thể thắng!"
"Cực khổ cho người của xưởng gốm sứ Tuệ An rồi!"...
Giang Đào nghĩ đến đồ sứ của xưởng gốm sứ Tuệ An thật sự rất làm cho người ta động lòng, cũng nhân tiện nói: 'Đồng ý để người của xưởng gốm sứ Tuệ An đi thi thì giơ tay!"
Ngoài Ngô Khải Nghiệp ra thì tất cả đều giơ tay!
Giang Đào nói: "Đa số thắng tiểu số, vậy xưởng gốm sứ Tuệ An cho người đi lên đi!"
Ngô Khải Nghiệp bất mãn trong lòng, chuyện này rõ ràng là muốn đưa củ khoai lang nóng lên tay bọn họ!