Chuong 556: Thang Duong
Chuong 556: Thang DuongChuong 556: Thang Duong
Trên đường lớn ở Kinh Thành, Ôn Noãn vừa đi vừa gõ la hô to, thu hút sự chú ý của mọi người trên đường đi.
Mọi người bàn tán sôi nổi:
"Trời ạ, đây là ai? Cũng quá to gan rồi!"
"Đại hoàng tôn mà nàng cũng dám đối phó! Nữ trung hào kiệt nhat"
"Đi, đi theo nhìn xem nàng muốn làm gì!"...
Ôn Noãn trực tiếp đi tới nha môn gõ vang chiếc trống tol
Mọi người thấy Ôn Noãn chạy tới nha môn thì đều kích động!
Nha đầu này đây là muốn đánh trống minh oan sao?
Hơn nữa là cáo trạng đại hoàng tôn?
Ăn trúng gan hùm mật gấu rồi phải không!
Mọi người vây quanh một vòng chuẩn bị xem náo nhiệt.
Nha sai trong nha môn chạy ra: "Người tới là ai, vì sao lại đánh trống?"
"Ta là Tuệ An quận chúa, ta muốn trạng cáo..."
Phủ doãn đại nhân của Thuận Thiên Phủ đang cau mày đứng ở trong thư phòng nha môn lật xem bản án.
Những thiếu nữ đó rốt cuộc đã đi đâu?
Ông véo giữa mày, sau đó nhấp một ngụm trà từ tách trà đã đặt ở một bên không còn bốc hơi chút nào.
Lúc này sư gia vội vàng chạy vào: "Đại nhân, việc lớn không tốt! Có một người khua chiêng gõ trống chạy đến nha môn tố cáo đại hoàng tôn ỷ thế hiếp người, chiếm đoạt đồ sứ tinh xảo vô giá từ lò sứ Tuệ Anl"
Phủ doãn Thuận Thiên Phủ trực tiếp phun trà trong miệng ral
Ông kích động đứng lên, thậm chí còn đánh nghiêng bát trà làm ướt cả quần áo!
Nước trà chảy dọc theo mặt bàn làm ướt công văn cùng đơn kiện, nhưng ông cũng không rảnh quan tâm!
"Ngươi nói cái gì?"
Sư gia vừa nói lại một lần vừa vội cầm lấy bản án, đơn kiện và những thứ khác ở trên mặt bàn!
Phủ doãn Thuận Thiên Phủ vội vàng chạy ra ngoài thăng đường.
Ông muốn đi xem là đứa bé đáng yêu nào lại dám khua chiêng gõ trống tố cáo đại hoàng tôn!
Con mẹ nó, vô số hoàng thân quốc thích làm rối loạn trị an ở Kinh Thành, sao lại không có người tố cáo nhỉ?
Nói chung, dân không cáo thì quan mặc kệ, nếu ông chủ động quản thì vị trí này cũng không thể ngồi lâu được.
Hôm nay cuối cùng cũng có người dám tố cáo!
Một khi tiền lệ được thiết lập thì sau này tất nhiên sẽ có người noi theo.
Ông phải trị đàn tôn tử này thật tốt mới được!
Phủ doãn Thuận Thiên quá kích động, càng già càng dẻo dai, bước chân mạnh mẽ vội vàng chạy tới công đường.
Khi chạy đến cửa công đường, cuối cùng ông cũng nhớ tới là hình như mình có vẻ gấp không chờ nổi!
Không được ổn trọng!
Ông vội dừng chân, sửa sang quần áo và mũ cánh chuồn trên đỉnh đầu lại một chút, sau đó nghiêm trang đi qua ngạch cửa, uy nghiêm đi vào công đường.
Ông hơi sửng sốt khi thấy người tới là ai.
Tuệ An quận chúa?
Chức quan phủ doãn Thuận Thiên này ở Nạp Lan quốc chỉ có tứ phẩm, quan chức không tính cao, nhưng lại chưởng quản toàn bộ an nguy của Kinh Thành, chỉ nghe lời của người ngồi vị trí kial
Phủ doãn Thuận Thiên phụ trách hành chính và trị an ở Kinh Thành.
Chưởng quản các việc lớn ở Kinh Thành, thống lĩnh phủ thừa, chỉ huy các quan chức nha môn, là dê đầu đàn.
Kinh Thành là đế đô của Nạp Lan quốc, có thể nói là nơi tụ tập của các gia tộc xa hoa bậc nhất, các loại thế lực rắc rối phức tạp, người có thể ngồi ở vị trí này đều không phải là người bình thường, tuy rằng xuất thân của ông tâm thường, nhưng lại không có người dám khinh thường.
Phủ doãn Thuận Thiên của Nạp Lan quốc đều là thân tín của Hoàng Thượng.
Cũng là có tư cách tham gia các loại cung yến, cho nên đương nhiên đã từng gặp qua Ôn Noãn.
Ông cũng thấy được Ôn Noãn toả sáng rực rỡ ở Thiên Thu Yến.
Ông cũng rất thưởng thức vị quận chúa xuất thân từ dân thường này!
Ông làm bộ không quen biết, đứng thẳng dưới tấm bảng hiệu, sư gia vẫn chưa đến nên ông chỉ có thể tự mình kêu: "Thăng đường!"
"Uy vũ!" Hai hàng nha sai cầm đình trượng gõ vang lên mặt đất.
Uy nghiêm mười phần.
Ánh mắt của bọn họ sáng như đuốc, khi ánh mắt sáng như đuốc kia nhìn lén Ôn Noãn, đều ẩn chứa những sự phức tạp khác nhau.
Phủ doãn Thuận Thiên ngồi xuống, dùng sức đập khối gỗ mộc: "Bên dưới là ail Vì sao muốn trạng cáo đại hoàng tôn?”
Ông liếc nhìn sang cánh cửa đóng chặt, cau mày, thở dài một chút.
Tố cáo đại hoàng tôn, nha sai nha môn không dám thẩm vấn công khai, đóng cửa lại cũng là chuyện bình thường.