Chương 578: Nhân Vật Sống Không Vượt Qua Ba Câu Thoại
Chương 578: Nhân Vật Sống Không Vượt Qua Ba Câu ThoạiChương 578: Nhân Vật Sống Không Vượt Qua Ba Câu Thoại
Huyệt Thái Dương của Lý quý phi nhảy nhảy: "Dựa theo quy củ trong cung, tất nhiên là phải vậy."
Mẹ nói
Tuệ An quận chúa này thật sự chính là một cái cục đái
Trịnh Du là nữ nhi của Ngũ công chúa, cháu gái ruột thịt của Hoàng Thượng! Hơn nữa Hoàng Thượng chỉ có một cháu gái là nàng ta thôi.
Có huyết mạch hoàng gia tôn quý nhất, nàng làm sao dám?
Nàng là một quận chúa được sắc phong không có thế lực gia tộc chống lưng cho, lại đi đắc tội với tất cả quý nữ của những gia tộc có thế lực, điều này có ổn không?
Người như vậy tuyệt đối sống không quá ba câu thoại trong truyện!
Lý quý phi nghĩ thầm.
Nhưng mà bà ta cũng vui khi trợ giúp Tuệ An quận chúa bắt nạt Trịnh Du.
Bà ta rất vui khi thấy quan hệ hai người này không tốt.
Nếu không thì vì sao bà ta biết rõ Hoàng Thượng xử phạt bọn họ, vậy mà vẫn còn mời Trịnh Du cùng Quách Minh Diễm đến tiệc ngắm hoa này.
Nhị hoàng tử phi liếc mắt nhìn Ôn Noãn một cái, sau đó dời tầm mắt, dưới đáy mắt của một gương mặt bình thường cất giấu suy nghĩ sâu xa.
Trịnh Du tức giận đến đỏ mặt, cứng cổ không chịu hành lễ.
Nếu không thì thể diện của nàng ta sẽ bị mất sạch!
Không khí nhất thời cứng nhắc ở nơi đó.
Mọi người đều không dám nói lời nào.
Lúc này Cửu hoàng tử, Tam Hoàng tôn, tứ hoàng tôn, còn có đám người Trịnh Dương vừa lúc đi qua.
Tam Hoàng tôn thấy mẫu phi của mình cũng ở đó, hắn dẫn đầu đi tới: "Nhi thân gặp qua tổ mẫu, mẫu phi, hai vị hoàng thẩm thẩm."
Đám người Cửu hoàng tử cũng đi theo đến rồi hành lễ.
Mọi người không cần phải nói, đều sôi nổi hành lễ với vài vị long tử long tôn.
Cửu hoàng tử nhìn không khí yên tĩnh đến quỷ dị vừa rồi, cười nói: "Làm sao vậy? Sao lại yên tĩnh như vậy? Mọi người là đang làm thơ sao?"
Cửu hoàng tử chính là cậu ruột thịt của mình, Trịnh Du lập tức cáo trạng: "Tuệ An quận chúa bảo cháu hành lễ với nàng tal"
"A2" Cửu hoàng tử nhìn về phía Ôn Noãn.
Thiếu nữ bình tĩnh ngồi ở chỗ kia, dung mạo tỉnh xảo, còn chưa hoàn toàn nảy nở, mà đã nhìn ra vẻ đẹp khuynh thành rồi.
Thần thái vui mừng, trang điểm mờ nhạt, ở giữa nhiều nữ tử như vậy, xem như là mờ nhạt nhất.
Nhưng vừa rồi từ rất xa nhìn qua, lại làm người liếc mắt một cái đã chú ý tới nàng.
Đó là một loại khí chất, giống như trời sinh đã có, đã hấp dẫn ánh nhìn của mọi người khi đứng giữa những người ở nơi này!
Một nông nữ làm sao lại có khí chất như vậy được? Một nông nữ làm sao có bản lĩnh khiến cho mẫu hậu hắn ta, một nhà hoàng huynh, một nhà ngoại tổ gà bay chó sủa?
Vừa rồi ông ngoại còn tức giận đến mức té xỉu ở trên Kim Loan Điện.
Còn có cháu ngoại gái của hắn thì bị thu lại danh hào quận chúa.
Cửu hoàng tử còn chưa lên tiếng, Trịnh Dương đã lên tiếng: "Muội muội, muội đừng gây sự vô cớ, ông ngoại đã thu lại phong hào quận chúa của muội, muội hành lễ với Tuệ An quận chúa không phải là chuyện nên làm sao? Đây là quy củ, không thể thay đổi!"
Trịnh Du: ”...'
Đây là ca ca ruột?
Trịnh Dương cười với Trịnh Du: 'Muội muội! Ngoan, nghe lời!"
Trịnh Du sợ nhất khi thấy Trịnh Dương cười như vậy, nàng ta đè xuống cảm giác không phục trong lòng, nhanh chóng khuy một chân xuống, rất là có lệ hành lễ: "Gặp qua Tuệ An quận chúa!"
Ôn Noãn nhìn về phía Trịnh Dương, tầm mắt Trịnh Dương vừa chuyển, đối diện với cặp mắt linh động mê người kia của Ôn Noãn, trái tim hắn ta nhảy dựng, sau đó theo thói quen cong khóe miệng lên, hơi mỉm cười với Ôn Noãn.
Thiếu niên mười bảy mười tám tuổi đẹp trai rực rỡ, tuấn tú phi phàm.
Khiến vài cô nương đều mặt đỏ tim đập.
Trịnh Dương chính là có tiếng hào sảng hào phóng trong kinh thành, ở cửa hàng gặp phải hắn ta, hắn ta đều rất hào phóng thanh toán đơn mua hàng cho các nàng.
Thân phận cao quý, cháu ngoại Hoàng Thượng!
Bởi vậy ở chỗ này có mấy cô nương có ý với Trịnh Dương.