Chương 579: Cao Thủ Te Ngắt
Chương 579: Cao Thủ Te NgắtChương 579: Cao Thủ Te Ngắt
Các nàng thấy Trịnh Dương cười với Ôn Noãn, sắc mặt lập tức thay đổi.
Đặng Lạc Sam trừng mắt nhìn Ôn Noãn một cái: Cái đồ hồ ly tinh quyến rũ Cẩn Vương còn chưa đủ, còn muốn quyến rũ Trịnh thế tử sao?
Ôn Noãn thu hồi tầm mắt rồi lạnh nhạt nói với Trịnh Du: "Trịnh cô nương, về sau thấy ta nhớ rõ ngoan ngoãn hành lễ, ta không muốn lặp lại lời nói của mình lần thứ hai."
Tên Trịnh Dương này cũng không biết gây tai họa cho bao nhiêu nữ tử, tuổi còn trẻ đã buông thả quá độ, thận hư hỏng nặng! Trong lòng Ôn Noãn chửi thầm.
Mọi người: "...'
Không khí lại lân nữa trở lên quỷ dị.
Đấn vài vị long tử phượng tôn đều không thể may mắn thoát khỏi mà ngây ngẩn cả người.
Vẻ tươi cười của Trịnh Dương cũng bị vỡ vụn!
Nếu dùng cái gì để hình dung lửa giận trong lòng Trịnh Du giờ phút này, thì chỉ có lò phản ứng hạt nhân mới tương đối thích hợp.
Nhục nhã, phẫn nộ khiến nước mắt nàng ta đều tràn ra.
Tiện nhân này đừng để rơi vào tay nàng ta! Nàng ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua nàng!
Sau một lúc lâu, Lý quý phi phục hồi tinh thần lại khụ khụ: "Tuệ An quận chúa tới vừa vặn, chúng ta đang chuẩn bị làm thơ ngắm sen, cùng nhau làm đi! Ha ha..."
Mọi người nghe xong cảm xúc trong mắt nháy mắt đã thú vị lên.
Tuệ An quận chúa làm thơ?
Tuệ An quận chúa từng đi học sao?
Đã học qua Tam Tự Kinh, Thiên Tự Văn chưa?
Đọc qua mấy bài thơ ca rồi?
Chủng loại thơ có bao nhiêu, phân rõ không?
Cái gì là bằng trắc, nàng biết không?
Ánh mắt mọi người nhìn Ôn Noãn có châm chọc, có hài hước và có miệt thị.
Ôn Noãn: "Bẩm Quý phi nương nương, ta làm thơ không tốt lắm. Các vị xin cứ tự nhiên!"
Mọi người vừa nghe, vẻ mặt lập tức biểu lộ vẻ đã biết là nàng không biết làm.
Thịnh Nhã quận chúa cười như không cười nói: "Tuệ An quận chúa đa tài đa nghệ, đến chuyện quốc gia đại sự, Hoàng tổ phụ còn phải gọi ngươi đi thảo luận, chút việc nhỏ như làm thơ thì sao có thể làm khó ngươi! Đừng khiêm tốn nữa, ngươi đến làm một bài thơ để cho mọi người thưởng thức một chút đi?"
"Đúng vậy! Chúng ta đều muốn học tập tài hoa của Tuệ An quận chúa một chút! Từ lúc khai quốc tới nay, Tuệ An quận chúa chính là người đầu tiên dựa vào tài hoa của mình lên làm quận chúa!" Quách Minh Diễm có thái độ mơ hồ nói.
Ôn Noãn nhìn về phía nàng ta, cười cười: "Tướng công tương lai của Quách cô nương đi bảo vệ hoàng lăng, ông nội cô vừa rồi còn té xỉu ở Kim Loan Điện, không nghĩ tới cô còn có tâm tình ở chỗ này ngắm sen làm thơ."
Hiện trường lại là một mảnh yên tĩnh quỷ dị.
Khuôn mặt của Quách Minh Diễm đổi thành màu gan heo, cái gì tướng công tương lai, đại hoàng heo kia mới không phải tướng công tương lai của nàng tal Nang ta phaiga cho Can Vuongl
Còn có "ông nội co' là chỉ gia gia nàng ta sao? Sao cứ như đang mắng người thế?
"Nói hươu nói vượn! Ông nội của ta thân thể vẫn còn tốt! Ngươi đừng nguyền rủa ông ấy!"
Ôn Noãn nhướng mày, chẳng hề để ý nói: "Tin hay không tùy cô, ông nội cô là bị cô làm cho tức giận! Ai bảo cô không đi làm ruộng mà tiến cung tham gia tiệc ngắm hoa sen làm gì!"
Mọi người: ”...'
Cửu hoàng tử day day giữa mày, mở miệng nói: "Minh Diễm, ông ngoại đúng thật đã té xỉu, cháu mau trở về xem ông ấy đi!"
Quách Minh Diễm tức giận trừng mắt nhìn Ôn Noãn: "Có phải ngươi đã nói gì ở Kim Loan Điện hay không?"
Ôn Noãn: "Ông nội cô nói khá nhiều."
Nàng chỉ là có đi thì có lại mà thôi!
Quách Minh Diễm tức giận vội vàng rời đi.
Mọi người: ”...'
Tuệ An quận chúa nói 'ông nội cô" mà sao lại nghe như là đang mắng người vậy?
Không khí lại một lần yên tĩnh đến quỷ dị!
Lý quý phi: "..."
Tuệ An quận chúa này quả thật chính là cao thủ tẻ ngắt!
Bà ta khu khụ: "Nếu Tuệ An quận chúa không hiểu làm thơ, vậy ai sẽ làm trước?"
Vì để tiệc ngắm hoa sen tiếp tục, Lý quý phi quyết định dời đi lực chú ý của mọi người!
Nếu không thì tiệc ngắm hoa sen này thật sự không có cách nào tiếp tục!