Chương 601: Ăn Miếng Trả Miếng
Chương 601: Ăn Miếng Trả MiếngChương 601: Ăn Miếng Trả Miếng
Ôn Noãn bóp nát một cái ống đựng bút, đang muốn nói cái gì đó.
Lúc này, Phong Niệm Trần đi xuống từ trên lầu hai, cười nói: "Ta đánh giá thời gian này các ngươi chắc là tới rồi!"
Người không nhanh không chậm đi theo phía sau hắn chính là Nạp Lan Cẩn Niên.
Ôn Nhiên thấy Phong Niệm Trần thì chạy đến: "Phong đại cal Sao huynh ở chỗ này?"
Không phải nói ở huyện Nam Ninh chờ sao?
"Tới đón bọn muội!" Phong Niệm Trần xoa xoa đầu tóc của tiểu nha đầu.
Nạp Lan Cẩn Niên đi đến bên cạnh Ôn Noãn, vuốt lại sợi tóc đang bị hỗn loạn của nàng.
"Thập Thất thúc!" Bát công chúa vui mừng nói.
Giả Tĩnh Như thấy Phong Niệm Trần thì ánh mắt sáng lên: "Phong sư huynh! Hoá ra huynh ở chỗ này!"
Khiến nàng ta phải đi tìm rất lâu!
Nàng ta mặc bạch y trắng hơn tuyết, lộ ra nụ cười ngọt ngào với Phong Niệm Trần, như hoa hồng trắng ngọt ngào, mỹ lệ động lòng người.
Lúc này Phong Niệm Trân mới thấy nàng ta, theo bản năng nhíu mày: "Sao cô lại ở chỗ này?"
Sau đó lại nghĩ đến này thời gian này là thời gian hàng năm Lý thần y bắt mạch bình an cho Hoàng Thượng.
Giả Tĩnh Như hơi hơi xụ miệng xuống, khó chịu nói: 'Phong sư huynh đã không quay về Thần Y Cốc lâu như vậy, lại không liên hệ được, sư phó thật sự rất nhớ huynh. Ông ấy để muội tới tìm huynh trở về. Sư huynh, cuộc thi đấu rất nhanh sẽ bắt đầu rồi, huynh không trở về Thân Y Cốc sao?"
Dáng vẻ nàng ta xu miệng trông kiều diễm đáng yêu, tràn đầy hương vị làm nũng.
Lý Chí Hạo cười nhạo một tiếng: "Phong sư đệ đã biết rõ rồi còn cố hỏi, cuộc thi đấu phải dùng dược liệu chỉ có ở trên núi Thương Mang thuộc huyện Nam Ninh, không phải đệ lúc nào cũng có bộ dạng không quan tâm tới cuộc thi đấu sao? Vì sao lại xuất hiện ở trên đường đi tới huyện Nam Ninh hái thuốc chứ?"
Lý thần y già rồi, tính toán tuyển một đồ đệ để làm cốc chủ Thần Y Cốc.
Lý thần y là người rất được kính trọng ở ngũ quốc, ai thành cốc chủ Thần Y Cốc, như vậy cho dù đi đến bất kỳ quốc gia nào, đều sẽ được mọi người kính trọng.
Đệ tử Thần Y Cốc đều dùng hết toàn lực để tranh thủ lên làm cốc chủ Thần Y Cốc.
Mà nội dung cuộc thi đấu, giống như thuốc viên là cần phải đến núi Thương Manh của huyện Nam Ninh để ngắt lấy.
Toàn bộ Nạp Lan quốc cũng cũng chỉ có trên núi Thương Mang mới có dược liệu kia.
Tuy rằng Phong Niệm Trần là nửa đường bái sư, nhưng hắn có thiên phú cực cao, chỉ ở Thần Y Cốc học may năm, nhưng dường như y thuật đã vượt xa các sư huynh đồng môn.
Toàn bộ người Thần Y Cốc đều coi hắn là đối thủ lớn nhất!
Hiện tại rời khỏi Thân Y Cốc mấy năm không biết y thuật như thế nào? Lý Chí Hạo cảnh giác nhìn hắn.
Phong Niệm Trần cũng không chú ý nội dung cuộc thi đấu là cái gì, đúng thật là hắn không tính toán tham gia cái cuộc thi đấu kial
Nhưng hắn là người không giỏi kiềm chế, không chịu nổi người khác khích tướng một chút nào, hắn lạnh nhạt nói: "Vốn dĩ không định tham gia cuộc thi đấu, nhưng sư huynh nói như thế, vậy thì ta đành thành toàn cho huynh vậy! Lý Chí Hao:
Phong Niệm Trần lười phải đối mặt bọn họ, vì vậy nói với mấy người Ôn Noãn: "Đi lên đi! Chúng tôi đã đặt phòng rồi."
Nạp Lan Cẩn Niên dựa vào quầy, lười biếng nói: "Chưởng quầy, gian thượng phòng còn lại kia chúng tôi cũng muốn. Đúng không, Phong tiểu thần y?"
Dứt lời mặt mày hơi nâng lên nhìn ve phía Phong Niệm Trần.
Phong Niệm Trần vừa nghe thấy vậy lập tức nói: "Đúng vậy, chưởng quầy, gian thượng phòng còn lại kia chúng tôi cũng muốn!"
Chưởng quầy nghe xong, đôi tay lập tức cung kính lấy chìa khóa phòng cùng thẻ phòng trình lên, đến đăng ký cũng không cần: "Đây là của Phong thần y!"
Lý Chí Hạo trừng lớn con mắt: "Chưởng quây, sao ông lại có thể như vậy? Căn phòng này rõ ràng là tôi muốn trước!"
Vẻ mặt Chưởng quầy xin lỗi: 'Khách quan, thật xin lỗi, thật ra năm đó chủ nhân chúng tôi đã được nhận ân huệ của Phong thần y! Vì báo đáp Phong thần y nên mới ưu tiên cho người Thần Y Cốc vào ở. Nhưng mà hiện tại Phong thần y muốn phòng, căn phòng này tất nhiên là để cho Phong thần yy
Lý Chí Hạo nhìn về phía Phong Niệm Trần tức giận nói: "Phong sư đệ, ngươi lấy hết phòng rồi! Sư muội sẽ ở chỗ nào?”
Phong Niệm Trần quay đầu lạnh nhạt nhìn về phía hắn: "Các ngươi sẽ ở chỗ nào, đâu có liên quan gì tới ta?"