Chuong 602: Bao Toan B6 Khach Diem Trong 10 Ngay
Chuong 602: Bao Toan B6 Khach Diem Trong 10 NgayChuong 602: Bao Toan B6 Khach Diem Trong 10 Ngay
Lúc này Nạp Lan Cẩn Niên mới đứng thẳng người lên, hắn nói với On Noãn: "Chúng ta đi lên đi!"
Ôn Noãn yên lặng buông ống đựng bút đã bóp nát ra.
Sóng vai cùng Nạp Lan Cẩn Niên đi về phía cửa gỗ cầu thang.
Chưởng quầy nhìn một đống vụn gỗ trên quầy: "..."
Cho nên nếu vừa rồi không phải Phong tiểu thần y kịp thời xuống, khách điếm bọn họ sẽ trải qua cái gì đây?
Chưởng quầy nghĩ lại mà sợi
Lý Chí Hạo nhìn đóng vụn gỗ kia: "..."
Nạp Lan Cẩn Niên chờ Ôn Noãn lên cầu thang trước, rồi hắn mới bước lên bậc thang.
Hắn ở phía sau Ôn Noãn che chở cho nàng rồi nhẹ giọng hỏi: "Đường tới nơi này khá khó đi, có say xe hay không?”
Giọng nói trâm thấp êm tai, mang theo đầy vẻ dịu dàng quan tâm.
Ôn Noãn: "Van ổn".
Đó chính là có.
Ôn Nhiên cũng lôi kéo tay Phong Niệm Trần, lắc lắc: "Phong đại ca, chúng ta cũng đi lên đi! Hôm nay ngồi xe ngựa khiến mông muội đều bị đau hết cả rồi!"
"Được, để Phong đại ca pha chút nước thuốc cho muội tắm, ngày mai là sẽ tốt thôi." Phong Niệm Trân xoa xoa đầu tóc của Ôn Nhiên.
Bát công chúa biết Cẩn Vương thúc của mình rất thích yên tĩnh, nàng ấy cố ý hỏi: "Phong thần y, các huynh đặt bao nhiêu gian phòng?”
Phong Niệm Trần: "Không nhiều lắm, chính là mỗi người một gian, sau đó phải trái đều thừa ra một gian, cộng thêm gian phòng vừa rồi là có ba gian không dùng tới!"
Vốn dĩ muốn lấy toàn bộ phòng ở trên lầu kia, nhưng mà khi bọn họ tới, những cái phòng đó đã có người ở, cũng không thể không biết xấu hổ mà đuổi người đi!
Lý Chí Hạo sắp tức chết rồi: "Phong Niệm Trần, ngươi đừng quá đáng quá mức!"
Có ba gian phòng trống mà cũng không cho bọn họ ở?
"Phong sư huynh, cái thị trấn này chỉ có một gian khách điếm! Nếu huynh còn thừa ra mấy gian phòng, thì không thể để muội cùng đại sư huynh ở sao?" Giả Tĩnh Như không nhịn được gọi hắn lại, đôi mắt hồng hồng, biểu cảm có chút tủi thân, nàng ta mặc toàn thân là y phục trắng, cả người nhìn qua giống như một con thỏ trắng nhỏ mắt đỏ.
Chọc người không yêu thương không được.
Lý Chí Hạo nhìn dáng vẻ này của Giả Tĩnh Như mà mềm lòng đến rối loạn, hận không thể mua lại cả cái khách điếm cho nàng tai
Giả Tĩnh Như nhìn Ôn Nhiên đang lôi kéo Phông Niệm Trần, trong lòng lại có cảm giác rất không thoải mái, tiểu nữ hài kia là ai?
Vì sao Phong sư huynh lại thân thiết với nàng như vậy?
Phong Niệm Trần dứt khoát lưu loát: "Không được!"
"Phong Niệm Trần, mọi người đều là sư huynh đồng môn, sao ngươi lại vô tình vô nghĩa như vậy, không sợ bị sư phó trục xuất khỏi Thần Y Cốc sao?" Phong Niệm Trần: "Trục xuất đi!"
Nói xong Phong Niệm Trần lôi kéo Ôn Nhiên đi, cũng không quay đầu lại nói.
Bát công chúa bày ra cái mặt quỷ với hai người: "Xứng đáng!"
Sau đó chạy theo lên.
Hai người: ”...'
Lý Chí Hạo tìm chưởng quầy lý luận nửa ngày, cũng không thể có được một gian phòng, hai người chỉ có thể xám xịt rời đi, suốt đêm lên đường.
Ngày thứ hai mấy người Ôn Noãn rời giường từ sớm rồi tiếp tục lên đường.
Tối hôm qua Giả Tĩnh Như cùng Lý Chí Hạo không tìm thấy chỗ ở, chỉ có thể đi đường suốt đêm, hai người đã đi tới huyện Nam Ninh trước một bước.
Lý Chí Hạo bao toàn bộ phòng trống của khách điếm trong toàn bộ huyện thành, hơn nữa là bao liên tiếp mười ngày.
Xem Phong Niệm Trần kia còn có thể kiêu ngạo như thế nào!
Đến buổi chiều, đoàn người Ôn Noãn cuối cùng cũng tới huyện Nam Ninh.
Ngoài cửa thành, huyện lệnh đại nhân của huyện Nam Ninh, mang theo quan viên lớn nhỏ của nha môn, còn có một đống nha sai, chờ ở bên đường nghênh đón.
Giờ phút này Lý Chí Hạo cùng Giả Tĩnh Như đang ngồi ở vị trí cạnh cửa sổ của một nhã gian ở trên lầu hai của một gian tửu lầu gân cửa thành.
Lý Chí Hạo vừa ăn cơm, vừa lưu ý động tĩnh dưới cửa thành.
Hắn ta đang đợi Phong Niệm Trần.
Muốn đến núi Thương Mang hái thuốc, nhất định sẽ phải đặt chân đến huyện Nam Ninh.
Hơn nữa núi Thương Mang khá lớn, dược thảo kia khá hiếm có, không phải một ngày là có thể tìm được, vì vậy hắn ta đã cố ý bao khách điếm mười ngày!
Hắn ta muốn nhìn mấy người Phong Niệm Trần sau khi vào thành không tìm thấy phòng ở thì sẽ có bộ dạng khốn đốn như thế nào.