Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ ((Dịch Full)

Chương 617 - Chương 620: Hỏi Ý Kiến

Chương 620: Hỏi Ý Kiến Chương 620: Hỏi Ý KiếnChương 620: Hỏi Ý Kiến

"Tôi không tin! Ba văn tiền một cân, một vạn cân chính là ba vạn văn tiền, vậy một năm chính là ba mươi lượng! Tôi chỉ bán quả nho, không hợp tác!"

Ba mươi lượng? Thôn dân nghe vậy đều thở dốc vì ngạc nhiên.

Có một số người nghe xong còn trừng lớn mắt.

Trong lúc nói chuyện như vậy, bọn họ đã đi đến nhà thôn trưởng.

Bởi vì người tương đối nhiều, nhà thôn trưởng không lớn, nên...

Cả trai lẫn gái đều có, tổng cộng có ba, bốn mươi người.

Nhà thôn trưởng nhà hoàn toàn không chưa được nhiều người như vậy, thôn trưởng bảo mọi người ở bên ngoài chờ.

Mọi người đều có kinh nghiệm, đều cầm theo một chiếc ghế nhỏ ngồi ở trong sân.

Thôn trưởng vào nhà mời hai người Ôn Noãn đi ra ngoài.

Trương Đại Tráng nhìn thấy Ôn Noãn và Nạp Lan Cẩn Niên đi ra từ trong phòng ra thì trừng lớn mắt.

Đây không phải quân chúa "nhận thịt cá của bá tánh" kia sao?

Hắn ta nhận ra Nạp Lan Cẩm Niên là người cưỡi ngựa ngày đó.

Cứ thế, Trương Đại Tráng càng thêm cảm thấy thôn trưởng nói chuyện hợp tác chia ba phần hoa hồng là cái bấy!

Ôn Noãn và Nạp Lan Cẩn Niên đi ra, đứng ở trước mặt mọi người.

Mọi người đều ngạc nhiên trước vẻ ngoài của hai người.

Nhất thời trong sân nhỏ nhà nông này trở nên im ắng.

Các thôn dân vốn còn đang thầm thì đều không theo kiểm soát mà ngồi ngay ngắn lại.

Ôn Noãn nhìn thoáng qua mọi người, đầu tiên là tự giới thiệu: "Chao các thôn dân, tôi họ Ôn, mọi người có thể gọi tôi là Ôn cô nương, đây là Thập Thất ca của tôi. Mọi người có thể gọi huynh ấy là Thập Thất công tử."

"Hôm nay tôi đến thôn quả nho là muốn hợp tác làm một vụ mua bán với mọi người."

Sau đó nàng lặp lại những lời thôn trưởng vừa nói thêm một lần nữa.

Cuối cùng, nàng bổ sung thêm: "Có hai phương án hợp tác này, nếu mọi người chọn loại thứ hai thì phải xem chất lượng quả nho mới định giá, quả nho có chất lượng tốt nhất, tôi sẽ thu mua với giá ba văn tiên một cân, ngoài ra còn phải xem quả lớn hay nhỏ và mức độ chín để định giá, từ chối mua quả nho trộn lẫn quả hỏng và quả chưa chín, người nào vi phạm thì sau này sẽ từ chối mua quả nho của nhà đó."

"Mọi người chọn phương án nào?”

Đối với Ôn Noãn mà nói, nếu bọn họ chọn phương án thứ hai thì nàng sẽ kiếm được nhiều hơn.

Bởi vì ba phần lợi nhuận cũng không ít.

Nhưng nếu bọn họ chọn loại thứ nhất, như vậy Ôn Noãn có thể mời người trong thôn đến xưởng rượu nho làm việc ( có trả tiên công ), không cần thuê nhân công bên ngoài, có thể giảm bớt một số chuyện.

Hơn nữa bởi vì bọn họ có hoa hồng, như vậy nàng cũng không lo lắng bọn họ sẽ tiết lộ công thức ra ngoài.

Hai cái phương án đều có ưu điểm khác nhau.

Lúc này mọi người lại bắt đầu châu đầu ghé tai.

Những người đến đây phần lớn đều là chủ nhà và nhi tử, còn có vợ. Người một nhà đều thảo luận, sau đó lại hỏi ý kiến của người bên cạnh một chút.

Vợ thôn trưởng nói với thôn trưởng: "Lão nhân, tôi cảm thấy hợp tác với Ôn cô nương khá tốt."

Vừa rồi bà ấy và Ôn Noãn nói chuyện một lúc, vợ thôn trưởng cảm thấy tiểu cô nương người ta còn tuổi nhỏ nhưng hiểu nhiều biết rộng lại có lễ nghĩa, hơn nữa vừa rồi lúc nói chuyện với mình, nàng không có một chút cái giá nào cả, là thái độ của tiểu nữ nhi, hiền hòa lễ phép.

Nhưng khi đối mặt với mấy chục thôn dân, khí chất quanh người lập tức thay đổi!

Cả người tản ra một loại khí thế của người bậc trên, làm người ta sinh ra một loại cảm giác chỉ có duy nàng độc tôn.

Người như vậy, chắc chắn không phải là người bình thường.

Đời người, có đôi khi không thể vì chút lợi ích trước mắt, ánh mắt phải nhìn xa một chút, có thể kết bạn với quý nhân như vậy, bà ấy cảm thấy mình đã tu luyện phước đức ba đời.

Ai có thể biết điêu này sẽ mang đến phúc vận gì cho thế hệ đời sau của mình?

Cho nên bà ấy muốn hợp tác.

Vừa rồi nhi tử của thôn trưởng ở ngoài vườn rau xới đất trông rau, giờ phút này hắn ta cũng bị cha mình kêu trở về, có thanh thiếu niên nào không tràn đầy hy vọng với tương lai, lòng mang chí lớn, tràn đấy nhiệt huyết?

Không phải ai cũng đều cho rằng tương lai chính là hy vọng sao?!

Hắn ta nhìn về phía thôn trưởng: "Cha, con muốn hợp tác với Ôn cô nương."
Bình Luận (0)
Comment