Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ ((Dịch Full)

Chương 618 - Chương 621: 15 Hộ Đồng Ý Hợp Tác

Chương 621: 15 Hộ Đồng Ý Hợp Tác Chương 621: 15 Hộ Đồng Ý Hợp TácChương 621: 15 Hộ Đồng Ý Hợp Tác

Thôn trưởng gật đầu: "Cha cũng có ý này."

Thôn trưởng nhìn vê phía các thôn dân: "Các người thì sao?"

Lúc này Trương Đại Tráng đứng lên: "Cô nương, chúng ta có thể bàn bạc riêng một chút không?"

Ôn Noãn gật đầu: "Có thể."

Sau đó nàng và Nạp Lan Cẩn Niên lập tức đi vào nhà.

Bên ngoài, Trương Đại Tráng mang theo thôn dân rời khỏi sân nhỏ, sau đó nói với thôn dân: "Các người biết Ôn cô nương và Thập Thất công tử bên người nàng ta có thân phận gì không?”

"Có thân phận gì?"

"Chắc hẳn nàng ta chính là Tuệ An quận chúa!"

Sân nhỏ lần nữa rời vào yên tĩnh.

Thế mà lại là quận chúa?

Trương Đại Tráng tiếp tục nói: "Các người biết huyện Nam Ninh của chúng ta thành đất phong của nàng ta không? Hơn nữa tôi còn nghe người trong thành nói, vì xây dựng phủ quận chúa cho Tuệ An quận chúa, huyện lệnh đã sử dụng hết số bạc vốn định dùng để sửa chữa thuỷ lợi."

Trương Nhị Tráng cũng đi theo nhỏ giọng nói: "Nghe nói sau khi quận chúa đến nơi này, nàng ta cũng thu tất cả những đồ vật mà các tửu lầu và các thương nhân đưa tặng! Có thể thấy được nàng ta là một người như thế nào."

Trương Đại Tráng: "Lúc này nói không chừng nàng ta muốn không bỏ ra một đồng bạc nào mà lấy tất cả quả nho trong thôn chúng ta đi ủ rượu. Nói là chia ba phần hoa hồng, nhưng nếu nàng ta làm giả sổ sách, mỗi năm đều nói lỗ vốn, không kiếm được bạc thì chúng ta có thể làm gì nàng ta?"

Trương Nhị Tráng: "Nàng ta chính là quận chúa! Là hoàng thân quốc thích! Các người biết người làm quận chúa này nếu không phải là chất nữ của Hoàng Thượng thì cũng là ngoại tôn nữ của Hoàng Thượng không?"

Hai người ta một lời ngươi một lời nói ra.

Thôn dân nghe vậy thì ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, sau đó bàn tán sôi nổi:

"Không thể nào! Quận chúa sao có thể làm ra chuyện như vậy!"

“Tôi cũng không tinl"...

Có người lại tin:

"Đại Tráng, vậy phải làm sao bây giờ? Không hợp tác, quả nho cũng không bán sao?"

"Đương nhiên không bán! Cũng không hợp tác, miễn cho không còn chút cặn nào!"

"Thôi, thôi, nhà tôi cũng không bán!" Những hoàng thân quốc thích đó không thể trêu vào.

"Vậy, nếu không nhà tôi cũng thôi vậy! Vẫn là hái đưa đến chợ phiên bán là ổn nhất." Hắn ta chỉ muốn sống ngày tháng bình an.

Có hai hộ phụ họa theo.

Vợ thôn trưởng nghe vậy thì tức giận đến bật cười: "Đại Tráng, Nhị Tráng, các người đừng nghĩ quá xa! Một vị khách bình thường đến nhà chơi, chúng ta cũng muốn lấy thứ tốt nhất trong nhà ra chiêu đãi. Nếu Ôn cô nương quý là quận chúa, đi vào huyện Nam Ninh, những thương gia đó lấy chút đồ vật ra chiêu đãi nàng thì có vấn đề gì sao? Tôi cảm thấy rất bình thường!"

Thôn trưởng cũng đi theo nói: "Trong thiên hạ này đất đai đều là đất của Hoàng gia, quận chúa là hoàng thân quốc thích, thiên hạ vốn dĩ chính là của nhà nàng, hơn nữa huyện Nam Ninh còn là đất phong của nàng, chẳng lẽ quận chúa còn không thể ăn đồ vật mà bá tánh trong đất phong đưa tặng sao?!"

Thật là buồn cười đến cực điểm!

Ngay cả đạo đãi khách cũng không biết al

Trương Đại Tráng: "Dù sao quả nho nhà tôi không bán!"

Hắn ta cũng không dám nói quá nhiều lời nói không tốt.

Nhi tử của thôn trưởng, Trương Đại Bằng nói: "Được, nhà các người không bán, còn có nhà ai không bán nữa không? Các người có thể đi rồi! Dù sao nhà của chúng tôi nhất định sẽ hợp tác với Ôn cô nương."

Đầu óc bị nước vào saol

Quận chúa tìm tới muốn hợp tác, còn không mau chóng chạy đến ôm chặt đùi!

Đường đường là một quận chúa còn tính kế một chút quả nho rừng của ngươi sao?

Nàng muốn ăn quả nho, chỉ cần lên tiếng, chắc là khắp thiên hạ này sẽ có một đống người tranh cướp nhau đưa tặng!

Hai người Trương Đại Tráng, Trương Nhị Tráng cầm chiếc ghế đẩu, chuẩn bị chạy lấy người.

"Tôi đã nói với các người rồi, thua lỗ đừng nói tôi không nhắc nhở mọi người!" Trương Đại Tráng nói rồi lập tức rời đi.

Còn có hai hộ gia đình chan chờ một chút roi cũng cầm lấy ghế dau rời đi.

Còn lại mười lăm hộ gia đình không đi.

"Thôn trưởng, chúng tôi nghe theo ngài."

"Đúng, nghe thôn trưởng! Thôn trưởng làm như thế nào, chúng tôi đều đi theo!"
Bình Luận (0)
Comment