Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ ((Dịch Full)

Chương 619 - Chương 622: Hôm Nay Quận Chúa Tới Đây Là Để Tạo Phúc Cho Bá Tánh

Chương 622: Hôm Nay Quận Chúa Tới Đây Là Để Tạo Phúc Cho Bá Tánh Chương 622: Hôm Nay Quận Chúa Tới Đây Là Để Tạo Phúc Cho Bá TánhChương 622: Hôm Nay Quận Chúa Tới Đây Là Để Tạo Phúc Cho Bá Tánh

Bọn họ cảm thấy một nhà thôn trưởng nói có đạo lý.

Nhà ai có khách đến mà không lấy thứ tốt ra chiêu đãi?

Trương Đại Bằng: "Tôi nói cho các người biết, lúc sửa chữa phủ quận chúa là có dán hoàng bảng ở mục thông báo của nha môn, thông báo cho tất cả bá tánh trong toàn huyện.

Lúc ấy họp chợ tôi cũng đi xem, trong hoàng bảng có nói Tuệ An quận chúa tạo phúc cho bá tánh, công lao rất lớn. Mặc dù trong hoàng bảng không nói Tuệ An quận chúa làm thế nào để tạo phúc cho bá tánh, có công lao gì, nhưng mà hôm nay tôi đã hiểu được! Nếu Ôn cô nương thật sự là quận chúa, tôi cảm thấy hôm nay quận chúa tới đây chính là để tạo phúc cho bá tánh."

Thôn trưởng cũng vui mừng nói: "Đi theo Ôn cô nương làm, tôi tin tưởng thôn quả nho chúng ta chắc chắn sẽ giàu có hơn! Tôi suy đoán có khả năng chỉ cần một hai năm nay, chờ Ôn cô nương có kinh nghiệm thì sẽ tốt lên."

Trương Đại Bằng: "Nghe nói những món đồ hải ngoại đó đều vô cùng đắt giá! Rượu nho chính là rượu chỉ có ở hải ngoại! Ủ ra nhất định có thể kiếm được rất nhiều tiền!"

"Một hai năm nữa lỗ vốn cũng không sao. Dù sao đều là nho trên núi, không cần tiền, chỉ cần bỏ chút công sức là có thể hái được! Lúc này phải liều mạng! Nghèo sợ rồi! Nếu không phấn đấu thì có khi người của thôn chúng ta sẽ không cưới được vợ."

"Đúng vậy! Liều mạng! Nói không chừng sau này sẽ không cần lo lắng con cháu không cưới được vợi"”...

Trong hai năm qua, các tiểu tử ở thôn quả nho ngày càng khó làm mai.

Trương Đại Tráng nhìn lại, chế nhạo trong lòng.

Còn phải lỗ vốn một hai năm? Sau đó kiếm nhiều tiên?

Khi đó hại toàn thôn tới một văn tiền cũng không lấy được, đúng lúc để lão quỷ này xuống đài.

Hắn ta sẽ lên làm trưởng thôn.

Làm trưởng thôn thì một tháng sẽ được trả hai trăm đồng, người nhà thôn trưởng đương nhiên không sợi

Ôn Noãn và Nạp Lan Cẩn Niên ở bên trong cũng nghe thấy những gì người bên ngoài nói, chẳng qua họ không nghe thấy tất cả.

Nha đầu của hắn đương nhiên là quận chúa tạo phúc cho bá tánh! Nạp Lan Cẩn Niên nhìn Ôn Noãn, thầm nghĩ.

Lúc này, trưởng thôn đi vào, cười nói: "Ôn cô nương, chúng tôi đã thương lượng xong. Mười lăm hộ gia đình của thôn chúng tôi sẽ hợp tác với cháu'.

"Được! Vậy chúng ta thảo luận xem nên hợp tác như thế nào."

Ôn Noãn và Nạp Lan Cẩn Niên lại đi ra ngoài, nàng nhìn mọi người: "Mọi người đã nghĩ kỹ chưa? Nếu quyết định hợp tác với tôi, chúng ta sẽ ký kết công văn hợp tác."

Lúc này, thôn dân nhìn Ôn Noãn và Nạp Lan Cẩn Niên bằng ánh mắt hơi kính trọng và sợ hãi.

Nhưng tất cả đều gật đầu: "Nghĩ kỹ rồi!"

Ôn Noãn gật đầu, không nói thêm gì nữa, nàng nói thẳng: "Được, vậy chúng ta ký công văn hợp tác đi! Trưởng thôn, ông có giấy và bút mực không?"

Trương Đại Bằng lập tức nói: "Có! Tôi sẽ đi lấy ngay!"

Nhà thôn trưởng đương nhiên phải chuẩn bị mấy thứ này.

Nửa canh giờ sau, Ôn Noãn đã viết xong công văn. Sau đó đọc lại lần nữa, rồi lại liếc nhìn con trai trưởng thôn.

Trưởng thôn và con trai trưởng thôn đều biết một số chữ phổ thông, cả hai nhìn nhau một cái, ngoại trừ có một số chữ đều không biết, nhưng đều giống như lời Ôn Noãn nói.

Công văn rất đơn giản: Ôn Noãn và mười lăm hộ thôn dân ở thôn quả nho hợp tác xây dựng xưởng rượu nho. Thôn dân sẽ chịu trách nhiệm cung cấp nho.

Ôn Noãn phụ trách xây dựng xưởng và thuê người ủ rượu, nước nho và các loại đồ uống khác, đồng thời chịu trách nhiệm bán hàng.

Hàng năm, Ôn Noãn sẽ chia sẻ 30% lợi nhuận với họ dựa trên tổng lượng nho mà họ cung cấp.

Đính kèm một danh sách những thôn dân hợp tác, sau đó mọi người sẽ ấn dấu tay vào tên của họ.

Sau khi ký vào giấy tờ, đợi dân làng rời đi, Ôn Noãn nói với vợ trưởng thôn:

"Xưởng nho cần phải thuê người ủ rượu, phương pháp ủ rượu này tuyệt đối không được tiết lộ, nếu không chúng ta sẽ không kiếm được nhiều tiền. Cho nên cháu muốn thuê mấy người sạch sẽ ngăn nắp trong mười lăm hộ thôn dân vừa rồi đi ủ rượu nho. Bà ơi, bà tìm giúp cháu mười người được không? Nhất định phải là người chú ý vệ sinh. Bởi vì rượu nho là thứ uống vào bụng."
Bình Luận (0)
Comment