Chuong 653: Cai Trang Bi Heo Gam
Chuong 653: Cai Trang Bi Heo GamChuong 653: Cai Trang Bi Heo Gam
Mấy ngày hôm sau.
Thế mà lại có bà mối tới cửa cầu hôn Ôn Noãn, là cầu hôn thay cho Chúc Trấn Hiên.
Bát công chúa lập tức bảo Tiểu Hắc đi báo tin này cho Nạp Lan Cẩn Niên, rằng cải trắng nhà hắn sắp bị heo gặm.
Trên núi
Nạp Lan Cẩn Niên ngồi ở cạnh án thư, tấu chương kia, đêm qua là một quyển này, hôm nay vẫn như cũ là một quyển này.
Mặt trên mỗi một chữ hắn đều biết, nhưng hắn nhìn đến một chữ cuối cùng, hắn liền quên mất trên tấu chương này viết cái gì, lại lặp lại xem một lần.
Phê duyệt một ngày một đêm như thế, cuối cùng viết xuống một hàng chữ ở trên tấu chương: Nhà ta có con gái mới lớn.
Nạp Lan Cẩn Niên gác bút xuống, đem tấu chương ném tới một đống tấu chương đã xử lý xong.
Hắn đi đến cửa sổ, nhìn cảnh núi cuối mùa thu, lá rừng tầng tầng lớp lớp thay màu, là màu kim hoàng.
Đây là mùa mà bọn họ quen biết, khi đó lá cây trên núi còn chưa hồng như thế, ánh mặt trời cũng là màu vàng.
Đã hơn một năm trôi qua.
Một năm nay tiểu nha đầu cao hơn mười mấy cm, đã có bộ dáng duyên dáng yêu kiều của thiếu nữ.
Ngũ quan cũng càng thêm khuynh thành!
Làm hắn chỉ muốn ôm nàng vào trong lòng ngực, không cho người khác nhìn thấy tuyệt thế phong hoa của nàng. ....
Lúc này tiểu Hắc từ cửa sổ bay vào, dừng ở trên một quyển sách da đen trên bàn, sốt ruột võ võ.
Nạp Lan Cẩn Niên phục hồi lại tinh thần, xoay người ba bước làm thành hai bước đi tới.
Là nha đầu kia có chuyện gì sao?
Hắn lật từng trang từng trang, kết quả là: Có heo tới gặm cải trắng nhà ngươi!
Khóe miệng Nạp Lan Cẩn Niên co rút.
Nhưng vẫn hiểu được!
Sự lạnh lùng trong mắt vỡ vụn.
Cải trắng hắn nuôi dưỡng một năm, sao có thể cho phép heo gặm?
Nạp Lan Cẩn Niên lập tức đứng lên, đi ra ngoài.
Đại Hôi ý bảo hắn ngồi lên trên người mình, với tốc độ này của chủ nhân, đừng hại nó mất vol
Nạp Lan Cẩn Niên mới từ trên lưng Đại Hôi xuống dưới, còn chưa gõ cửa đã bị Ôn Ngọc gọi lại.
Chính là do tiểu Chu Thị và Ôn Ngọc tới nói chuyện với Dương thị nên mới làm Dương thị nảy ra ý muốn tìm bà mối tới cửa.
Ôn Ngọc biết hôm nay Dương thị tìm bà mối tới cửa, còn cố ý trở về xem náo nhiệt.
Nàng ta thấy Nạp Lan Cẩn Niên thì vội tiến lên, nhẹ giọng gọi lại hắn, ở trước mặt hắn, chỉnh đốn trang phục hành lễ: "Thập Thất công tử, Thập Thất công tử là tới tìm Noãn nhi sao? Thập Thất công tử biết chuyện trước kia của Noãn nhi không?” Tỷ tỷ nói Thập Thất công tử chính là Cẩn Vương phong hoa cử thế vô song, quyền khuynh thiên hại
Tiện loại kia đúng thật là gặp vận cứt chó thì mới quen biết được với người tuấn mỹ vô trù thế này!
Nạp Lan Cẩn Niên quay đầu đạm mạc nhìn nàng ta, đôi mắt lại cực kỳ lạnh lùng.
Liếc mắt nhìn qua một cái, Ôn Ngọc liền thấy hô hấp cũng khó khăn.
"Chuyện gì?” Thanh âm vừa lương bạc, lại ngạo mạn.
Liền tính là như vậy, gương mặt kia vẫn đẹp đến kinh người như cũ.
Ôn Ngọc nhìn Nạp Lan Cẩn Niên, trái tim đập thình thịch, dù cho sợ hãi thì cũng nhịn không được tâm động.
"Trước kia Noãn nhi từng định thân, nàng yêu người kia, yêu đến chết đi sống lại, thậm chí còn vì hắn mà nhảy sông tự sát, là bị một nam nhân cứu lên, hơn nữa hiện tại người trong lòng của nàng còn cầu hôn với nàng, là bởi vì vẫn còn nhớ mãi không quên được nàng!"
Nạp Lan Cẩn Niên mỉm cười, nụ cười vừa lạnh lùng vừa tà mị, nhìn Ôn Ngọc: "Từ hôn, thì nàng ấy cũng là minh châu trong lòng ta!"
Ôn Ngọc: "..."
"Đừng ác ý hãm hại nàng ấy, hậu quả ngươi không nhận nổi đâu!"
Thanh âm vừa cao ngạo lại lạnh lùng!
Ánh mắt lạnh lùng nhiếp hồn!
Nạp Lan Cẩn Niên xoay người gõ cửa.
Người gác cổng mở cửa cung kính nói: "Thập Thất công tử!"
Nạp Lan Cẩn Niên gật đầu xem như đáp lại, nhấc chân đi vào.
Ôn Ngọc nắm chặt khăn tay, ngón tay nắm thật chặt, cho dù sợ hãi cũng vẫn lớn tiếng nói: "Ta không hãm hại nàng, nàng thật sự từng từ hôn! AI...'
Đại Hôi trực tiếp nhào vào trên người nàng tal
Tiểu Hắc dừng ở trên đầu nàng ta dùng hai móng cào loạn lên!
Quá xấu rồi!
Quá xấu rồi!