Chương 655: Quà Tặng Sinh Nhật
Chương 655: Quà Tặng Sinh NhậtChương 655: Quà Tặng Sinh Nhật
Nạp Lan Cẩn Niên đứng ở nơi không xa không gần nhìn Ôn Noãn.
Nghĩ đến trên đời này lại có một nam tử từ trong bụng mẹ liền cùng nàng chặt chẽ gắn liên ở bên nhau, được xưng là thanh mai trúc mã, nàng thậm chí còn từng vì lời nói của người nọ mà tự sát, hắn liền nhịn không được cảm thấy đố ky cùng đau lòng!
Trong lòng có một ngọn lửa tán loạn, làm hắn muốn làm điều gì đó, cần thiết phải làm chút cái gì.
Nhưng lại lo lắng dọa đến nàng.
Nạp Lan Cẩn Niên không dám tiến lên, chỉ có thể đứng ở nơi đó, làm chính mình khôi phục sự bình tâm tĩnh khí.
Haiz, hiện tại hình như ngay cả tư cách đố ky hắn cũng không có.
Ôn Noãn vừa lúc điêu khắc ngọc bội xong, ngẩng đầu thấy hắn, đứng ở nơi đó vẻ mặt rối rắm nhìn chính mình, đây là có việc muốn nói với mình nhưng lại lo lắng quấy rây mình sao?
Nàng cười vẫy tay với hắn: "Thập Thất ca, huynh nhìn xem tôi điêu khắc ngọc bội long phượng có đẹp không!"
Nạp Lan Cẩn Niên nhấc chân đi qua.
Ôn Noãn đứng lên, chạy đến bên cạnh hắn, đưa một đôi ngọc bội khắc đồ án long phượng trình tường cho hắn: "Đẹp không? Đây là một đôi, long chính là nam mang theo, phượng chính là nữ mang theo, hợp ở bên nhau chính là long phượng trình tường!"
Ôn Noãn đem hai khối ngọc bội hình bán nguyệt hợp ở bên nhau rồi lại tách ra.
Nạp Lan Cẩn Niên sắp sinh nhật rồi, đây là quà sinh nhật nàng tặng cho hắn.
Rốt cuộc đồ án long phượng chỉ có người hoàng gia có thể dùng.
Nạp Lan Cẩn Niên nhìn đồ án long phượng phía trên, sinh động như thật, đầu cuối giao tiếp, nhật nguyệt rực rỡ.
"Thích sao? Thích liền tặng cho huynh. Bát công chúa nói sắp tới sinh nhật của huynh rồi, tôi cũng không biết nên đưa tặng cái gì mới tốt".
Nạp Lan Cẩn Niên không nói gì, duỗi tay nắm lấy cả ngọc bội lẫn tay của Ôn Noãn, kéo nàng vào trong phòng.
Đóng cửa lại, cúi người xuống, đôi tay chống ở trên cửa, vậy nàng ở trong lòng ngực của chính mình, ánh mắt nóng cháy nhìn nàng.
Ôn Noãn: "..."
"Làm sao vậy?" Thanh âm thật cẩn thận.
Đầu Nạp Lan Cẩn Niên chậm rãi lại gần.
Ôn Noãn: "..."
Khuôn mặt tuấn tú của nam tử càng ngày càng gần.
Hơi thở mát lạnh dễ ngửi kia mang theo hương trà thơm thuần nhàn nhạt ập vào trước mặt.
Vào lúc chóp mũi của hắn sắp đụng tới chóp mũi của nàng, môi sắp đụng tới môi nàng, bỗng chốc ngừng lại.
Nạp Lan Cẩn Niên nhìn nàng.
Sự lạnh băng trong mắt tan chảy, sâu trong đáy mắt là sóng ngầm mãnh liệt.
Hơi thở của hắn phun ở trên mặt nàng.
Ôn Noãn động cũng không dám động, tim đập có chút nhanh: "Huynh muốn làm gì?"
Cái trán no đủ tuấn lãng của Nạp Lan Cẩn Niên để ở trên cái trán tú mỹ của nàng:
"Nha đầu, làm Vương phi của ta được không?" Thanh âm trầm thấp, lưu luyến nhu tình, trêu chọc trái tim của người khác.
Ôn Noãn: "..."
Nàng chưa từng nghĩ tới chuyện này!
Nạp Lan Cẩn Niên nhìn nàng, chờ nàng trả lời.
Ôn Noãn ngẫm nghĩ: "Tiện tại ta mới mười hai tuổi, còn chưa tới tuổi gả chồng mà?"
Nạp Lan Cẩn Niên cười: "Sắp mười ba rồi, đúng là tuổi tác làm mai. Đính hôn trước mà thôi, sẽ không để muội gả sớm như vậy, nhưng nếu như muội thích thì ta cũng rất vui lòng!"
Ôn Noãn: "..."
Ai thích? Nàng chưa từng nghĩ tới chuyện này!
"Cái kia, chúng ta như vậy... , xem như không có mai mối mà tang tiu với nhau sao? Hôn nhân đại sự không phải là lệnh của cha mẹ, lời người mai mối à?"
Nạp Lan Cẩn Niên: "Không mai mối mà tằng tịu với nhau là cái quỷ gì? Không phải!"
"Không phải? Đó là tự định chung thân?" Ôn Noãn bẻ xả lung tung, dù sao cũng có điểm nói năng lộn xôn.
Hai đời làm người nàng chỉ từng nhận thư tình, chứ chưa bao giờ bị người ta thổ lộ ngay trước mặt thế này.
Nàng nên đối mặt thế nào đây?
Online chờ, rất cấp bách!
Là do tiểu nha đầu chơi nhiều với tiểu bát đúng không?
Dùng thành ngữ lung tung hết cả rồi?!
Nhưng nếu nàng đồng ý thì miễn cưỡng cũng coi như là tự định chung thân đi!
Nạp Lan Cẩn Niên cười, tỏa sáng như sao trời biển rộng.
"Nói như vậy là muội đồng ý rồi? Sau khi ve kinh, ta liền cho người tới cửa cầu hôn".
Đương nhiên hắn sẽ không làm nàng phải chịu một chút ấm ức nào về mặt lễ tiết rồi.