Chương 656: Lên Thuyền Giặc
Chương 656: Lên Thuyền GiặcChương 656: Lên Thuyền Giặc
Nếu nàng đồng ý, hắn liên thỉnh chỉ chiếu cáo thiên hạ: Nàng là Cẩn Vương phi tương lai của hắn!
Đáy lòng bỗng dưng sinh ra sự vui sướng, như bông tuyết ngày đông gặp mặt trời, như trong bóng tối nghênh đón ánh rạng đông hy vọng, như hạt giống phiêu bạc tìm được mảnh đất màu mỡ có thể nảy mầm.
Ôn Noãn há hốc mồm: "Ta đồng ý khi nào?"
"Hiện tại từ chối thì đã quá muộn, muội nói chúng ta tự định chung thân, cho nên chúng ta tự định chung thân!"
Ôn Noãn: "..."
"Huynh làm như vậy có tính là bức dân lành làm con hát không?”
Nạp Lan Cẩn Niên: "..."
Hắn vẫn nên ném tiểu bát quay về hoàng cung đi!
Đã dạy nha đầu của hắn thành cái dạng gì rồi?!
Thành ngữ này dùng thật là một lời khó nói hết!
Nạp Lan Cẩn Niên nhéo cái mũi của nàng: "Nói hươu nói vượn! Sao muội không nói là lưỡng tình tương duyệt?"
Ôn Noãn: "Có sao?"
Ôn Noãn hỏi hắn, cũng là hỏi chính mình.
Nạp Lan Cẩn Niên: "..."
Trong nhà nhất thời lặng im, hai người đều không nói chuyện.
Bát công chúa ở trên nóc nhà sắp phát điên tới nơi rồi!
Đại Hôi dưới đáy giường dựng lỗ tai lên.
Tiểu Hắc đứng ở xà nhà dưới mái hiên, hơi nghiêng đầu.
Một lang một ưng thấy lo lắng cho chủ nhân của mình!
Sao vẫn không trị được?!
Ngu ngốc quá mài
Cho nên về sau còn có cơm ăn hay không?
Người nào đó bị 100 điểm bạo kích trong lòng hít sâu một hơi, tiểu nha đầu vẫn chưa tình đậu sơ khai, trước định ra đã, lại làm nàng yêu chính mình cũng không muộn. Nạp Lan Cẩn Niên an ủi chính mình như thế.
"Là ta thích muội, cho nên muội có nguyện ý làm Cẩn Vương phi của ta hay không? Từ nay về sau..."
Lời này của Nạp Lan Cẩn Niên là dán sát lỗ tai của Ôn Noãn để nói, chỉ có nàng nghe thấy.
Ôn Noãn còn chưa kịp nói cái gì.
"Phanhl Phanhl Phanh!"
Lúc này cửa bị gõ vang, giọng Ôn Nhiên truyền vào: "Tam tỷ, Tam tỷ, tỷ ở trong phòng sao? Mẫu thân nói có thể ăn cơm rồi!"
Bát công chúa trên nóc nhà: ”..."
Tiểu Hắc trên xà nhà: "..."
Đại Hôi dưới đáy giường: ...'
Nạp Lan Cẩn Niên: '..."
Ôn Noãn nhanh chóng đẩy Nạp Lan Cẩn Niên ra, trả lời: "Được, tỷ biết rồi, tỷ đổi bộ quần áo xong liền đi ra". Ôn Nhiên nghe thấy nàng trả lời liền rời đi.
"Ăn cơm! Đi ăn cơm!" Ôn Noãn duỗi tay kéo cửa ra.
Nạp Lan Cẩn Niên giữ tay nàng lại: "Một ngày."
Ôn Noãn nhìn hắn.
"Cho muội một ngày để suy nghĩ".
Ôn Noãn thấy vành tai hắn nhiễm hồng, đầu ngón tay run nhè nhẹ.
Lòng bàn tay nóng cháy thấm ướt, không có sự lạnh lùng bình tĩnh như mọi ngày.
Ra mồ hôi!
Hắn đây là đang khẩn trương sao? Sợ chính mình từ chối?
Trái tim nàng bỗng dưng mềm nhữn, không tự giác gật đầu: 'Được".
"Ta không cần đáp án từ chối!" Lôi kéo tay nàng không bỏ.
Ôn Noãn bị tức tới cười: "Vậy thì ta còn cần suy nghĩ sao? Trực tiếp đồng ý là tốt rồi!"
Nạp Lan Cẩn Niên nhàn nhã nói: 'Được, một lời đã định! Vậy là muội đã đồng ý rồi nhé! Cẩn Vương phi của ta".
Ôn Noãn: '..."
"Huynh vô lại! Ta đồng ý khi nào!"
"Ta có thể làm chứng! Thập Thất hoàng thúc, vừa rồi Noãn Noãn đã đồng ý rồi!" Bát công chúa ghé vào trên nóc nhà lớn tiếng nói.
Thập Thất hoàng thúc quá nhút nhát!
Lúc này đáng lẽ nên vô lại một chút! Đáng lẽ nên bá vương ngạnh thượng cung! Nên thừa thắng xông lên! Nên trực tiếp hôn xuống! Nên gạo nấu thành cơm! Nên châu thai ám kết!
Ôn Noãn ngẩng đầu nhìn nóc nhà: Nàng rốt cuộc đã kết bạn với một người bạn thế nào?
Bát công chúa ghé vào nóc nhà tiếp tục nói: "Thập Thất hoàng thúc, Noãn Noãn đã sớm đưa tín vật định tình cho thúc, ngọc bội long phượng trình tường kia là một đôi nha!"
Tâm tình của Nạp Lan Cẩn Niên rất sung sướng, tay nắm ngọc bội thật chặt: "Thì ra là thết Ta rất thích."
Ôn Noãn: "Không phải... Ưm -"
Nạp Lan Cẩn Niên nhanh chóng hôn một cái vào môi của nàng.
"Đi ăn cơm?”
Ôn Noãn: "..."
Nạp Lan Cẩn Niên lôi kéo nàng đi ra ngoài.
Sau một lúc lâu Ôn Noãn mới hồi phục tinh thần lại!
Cho nên Bát công chúa là cố ý đúng không!
Cố ý nói sinh nhật Nạp Lan Cẩn Niên sắp tới rồi, xúi giục nàng điêu một đôi ngọc bội long phượng trình tường tặng cho hắn.
Sao nàng lại cảm thấy mình đã trèo lên thuyền giặc của đôi thúc cháu này!