Chương 729: Đúng Là Ngu Như Heo
Chương 729: Đúng Là Ngu Như HeoChương 729: Đúng Là Ngu Như Heo
Mọi người liếc mắt nhìn vào trong phòng, sau đó tốp ba tốp năm cũng giải tán.
Ôn Noãn nhìn thoáng qua Trịnh Dương cùng Quách Minh Diễm, còn có Trịnh Du, nàng mỉm cười: "Cảm giác hại người lại trở thành hại mình như thế nào? Các người tốt nhất mau cầu mong cho Hoàng thượng không điều tra ra được gì đi!"
Ba người: "...'
Nạp Lan Cẩn Niên chỉ liếc mắt nhìn ba người mà không nói gì.
Nhưng cái liếc mắt này của hắn, cũng khiến cho sau lưng của những người còn ở trong phòng đổ mồ hôi lạnh.
Sau khi đám người Ôn Noãn rời khỏi phòng của Trịnh Dương, Nạp Lan Cẩn Niên dẫn Ôn Noãn và Ôn Gia Thụy, hai huynh đệ Ôn Thuần về phòng hắn.
Ôn Gia Thụy nhịn không được nói: "Noãn nhi, con không sao chứ? Có phải nữ nhi của Quách Đại tướng quân tính kế con không?”
Ông đoán Quách Minh Diễm tính kế Ôn Noãn, sau đó bị Ôn Noãn lật ngược tình thế, tính kế trở lại!
Ôn Noãn lắc đầu, nàng mỉm cười: "Cha yên tâm, con không sao. Con gái của cha cũng không phải người dễ dàng bị người ta tính kế như vậy, nàng ta làm gì có bản lĩnh này!"
"Thật không ngờ, Quách Minh Diễm kia tuổi còn nhỏ mà đã ác độc như vậy!" Vẻ mặt Ôn Thuần âm trầm.
"Nàng ta cũng không còn nhỏ, một bà cô già! May mắn đoạn thời gian trước Phong đại ca và Nhiên nhi đã nghiên cứu cổ trùng, nếu không lần này Noãn nhi đã trúng chiêu! Độc ác nhất quả nhiên vẫn là lòng dạ đàn bà!" Ôn Hậu nhịn không được phun ra một lời khinh miệt.
Nạp Lan Cẩn Niên không nói gì, hắn từ đầu đến cuối vẫn luôn tức giận nên mới càng im lặng, vì chuẩn bị có người gặp xui xẻo!
Lúc này Lý công công đến truyền lời: "Cẩn vương, Hoàng thượng mời ngài đi qua đó cùng Hoàng thượng dùng bữa.”
Nạp Lan Cẩn Niên nói với Ôn Noãn và ba người Ôn Gia Thụy: "Ta sẽ cho người làm bữa trưa, Ôn thúc và mọi người cứ ở trong này dùng bữa trước, ta đi qua đó một chút sẽ quay về."
"Được." Ôn Gia Thụy gật đầu.
Nạp Lan Cẩn Nhiên vội rời khỏi nhà.
Ở một đầu khác.
Đợi cho mọi người rời đi, trong phòng của Trịnh Dương, mấy thế hệ người Quách gia đều rơi vào trâm mặc.
Hoàng hậu nhìn thấy bọn họ đã tức đến mức muốn hộc máu: "Sao còn chưa chịu nói thật! Các người sao thế này? Muốn làm tức chết bản cung sao?"
Vừa rồi bọn họ không dám nói lời nào, cũng không dám để Hoàng thượng đi điều tra, bà ta biết việc này tuyệt đối không phải do Tuệ An quận chúa hãm hại Quách Minh Diễm đơn giản như vậy!
"Hoàng cô cô, cô phải làm chủ cho Minh Diễm!" Quách Minh Diễm nhịn không được bật khóc!
Còn khóc rất thương tâm!
Nàng ta không còn gì nữa!
Nếu phải ga cho Trịnh Dương thì nàng ta thà đi tìm chết!
Quách lão Đại tướng quân để Quách Đại tướng quân ở bên ngoài trông chừng, vì sợ có người nghe lén. Quách Minh Diễm khóc lóc sướt mướt đem mọi chuyện nói rõ.
Hoàng hậu nghe xong chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nói: "Bản cung cũng không phải đã nói đừng gây chuyện, chớ chọc vào Tuệ An quận chúa kia sao? Các người sao lại không nghe? Ngươi bị cắt bỏ danh hiệu quận chúa chưa đủ? Chẳng lẽ ngươi cũng muốn phải cắt luôn danh hiệu Thế tử? Ngươi không trông coi các con của mình cho tốt, có phải cũng không muốn làm công chúa luôn không! Các người đang nghĩ muốn để Đại hoàng tử cùng Đại hoàng tôn giữ hoàng lăng cả đời sao?!"
Hoàng hậu chỉ vào Quách Minh Diễm, Trịnh Du, Trịnh Dương còn có ngũ công chúa!
Tốt xấu gì cũng chờ con trai và cháu trai của bà ta từ Hoàng Lăng trở về rồi nói saul
Mắt thấy đã cuối năm!
Bà ta còn đang muốn xin Hoàng thượng để cho hai phụ tử bọn họ trở vê mừng năm mới, cả nhà đoàn tụ đây!
Hoàng hậu như bà ta mỗi ngày đều cầu thần bái Phật, điệu thấp làm người là vì cái gì chứ?
Còn không phải muốn Đại hoàng tử và Đại hoàng tôn sớm ngày trở về sao?
Không ngờ ba người này lại gây chuyện!
"Chuyện này, nếu để Cẩn vương cùng Hoàng thượng tra ra được là các ngươi dùng cổ để tính kế Tuệ An quận chúa! Thì các ngươi làm sao bây giờ?
Nếu tính kế thành công thì không sao!
Còn thất bại sẽ mất tất cả, còn mất hết thể diện, đúng là ngu như heo mài