Chương 730: Ngươi Phải Làm Sao Bây Giờ?
Chương 730: Ngươi Phải Làm Sao Bây Giờ?Chương 730: Ngươi Phải Làm Sao Bây Giờ?
Quách Minh Diễm nức nở: "Sẽ không tra ra được đâu ạ, người kia đã sớm quay về Nam Cương, người đó chỉ đi ngang qua kinh thành, Lạc Sam cũng sẽ không nói ra. Nhưng mà, hiện tại cháu phải làm sao bây giờ?”
Quách Minh Diễm nhìn thoáng qua Trịnh Dương.
Nàng ta không muốn gả cho Trịnh Dương!
Hoàng hậu nghe xong lời này đã nổi cơn giận: "Bây giờ ngươi làm sao hả? Chính ngươi nói đi! Ngoài việc ga cho Thế tử ra thì ngươi còn có thể làm sao?"
Làm trò trước mặt cả triều văn võ bá quan, xảy ra chuyện như thế này, nếu không lấy Trịnh Dương chẳng lẽ nàng ta còn muốn ga cho cháu trai của mình, làm sao có th人ll
Quách Minh Diễm òa khóc!
Ngũ công chúa lại rất mừng rỡ vì chuyện này, lúc này bà ta an ủi, nói: "Dù như thế nào Minh Diễm mà gả vào phủ Công chúa, bản cung nhất định sẽ thương nàng như con gái."
Nhi tử không nghe lời, Minh Diễm biết cả văn lẫn võ, hai người còn lớn lên với nhau từ nhỏ, cũng có tình cảm, sau này chắc chắn vợ chồng có thể sống hòa thuận.
Mọi nguoi:
Lời này tuy nói vậy, nhưng mà mọi người không vui nổi!
Phiên muộn nhất chính là Quách lão Đại tướng quân, nhưng việc đã đến nước này, Quách Minh Diễm ngoài ga cho Trịnh Dương ra thì không còn cách nào khác!
Trong lòng Hoàng hậu cảm thấy có chút bất an, bà ta phiền não hỏi: "Ngươi làm sao có thể quen người nuôi cổ này?"
"Lạc Sam cứu người kia, nên người đó đã tặng cho Lạc Sam một đôi cổ uyên ương, nói sâu này sẽ khiến cho phu quân của nàng về sau sẽ luôn hết lòng vì nàng. Lạc Sam tò mò hỏi cách dùng sâu này một chút, sau đó Lạc Sam biết được dùng máu để nuôi nên Lạc Sam không muốn, nàng đã vứt nó đi, cháu liền cho người đi nhặt."
Cha Đặng Lạc Sam là người của bọn họ, chắc chắn sẽ không nói ra ngoài.
"Nàng ta vì sao lại cứu một người nuôi cổ? Có phải đã bị người ta tính kế rồi không?" Hoàng hậu vẫn có chút lo lắng.
Quách lão Đại tướng quân cùng Quách Đại tướng quân cũng đều nhìn về phía nàng ta.
Quách Minh Diễm lau nước mắt: "Chính là bà già kia thiếu chút nữa bị xe ngựa đụng phải, Lạc Sam duỗi tay kéo bà ta một cái, sau đó bà ta nói xem tướng mạo của Lạc Sam thì sau này phu thê sẽ không hòa thuận, đưa cho Lạc Sam hai con sâu, về sau nàng liền có thể phu thê hòa thuận."
Quách đại tướng quân: "Như vậy thì nghe cũng không có điều gì khả nghi cả".
Hoàng Hậu và Quách lão Đại tướng quân nhìn thoáng qua nhau.
Sợ nhất là bà già kia có vấn đầt...
Hoàng hôn đến, màn đêm buông xuống.
Lúc mở đèn, cổ trùng trong cơ thể Quách Minh Diễm bắt đầu hoạt động, sau đó dường như nàng ta thay đổi một người vậy.
Ban ngày nàng ta là một mình rơi lệ, nhìn thấy Trịnh Dương liên hận không thể giết hắn.
Giờ phút này Quách Minh Diễm nhìn Trịnh Dương chính là liếc mắt đưa tình!
"Dương Dương, ban ngày thật xin lỗi, ta không phải cố ý!" Quách Minh Diễm ngôi tới. Cả người Trịnh Dương nổi da gà, nhưng sau khi Quách Minh Diễm ngồi xuống bên cạnh hắn, dựa vào trên người hắn thì ánh mắt hắn liên thay đổi.
Trịnh Dương lôi kéo tay nàng ta, thâm tình nhìn lại: 'Minh Diễm biểu cô, không sao".
"Chán ghét, chúng ta đều như vậy, chàng còn gọi ta là biểu cô! Gọi người ta là Diễm Diễm đi!"
"Diễm Diễm”
Hoàng Hậu: '...'
Quách lão Đại tướng quan:
Quách đại tướng quân: "
Ngũ công chúa: "
Trịnh Du: "
Mấy người đều không tự giác nổi da gà!
"Thái y!!!III" Hoàng Hậu kêu to, không, kêu thảm thiết một tiếng!
Quách lão Đại tướng quân: "Maul Mau đi mời thái y `
Quách đại tướng quân vội chạy ra ngoài.
Lương thái y ăn cơm chiều xong, thấy sắc trời tối lại, ông ấy mới dạo bước lại đây.
Phía sau ông ấy đi theo rất nhiều tới xem náo nhiệt.
Quách đại tướng quân vội vàng chạy ra ngoài, thấy Lương thái y lập tức nói: "Lương thái y, ông mau đi xem thế tử và Minh Diễm!"
Quách đại tướng quân lôi kéo Lương thái y vào trong phòng.
Lương thái y đi tới: "Thế tử, ta bắt mạch giúp người nhé!"
Trịnh Dương: "Không cần, trong cơ thể của ta có cổ, đó chính là nhân chứng tình yêu giữa ta và Diễm Diễm! Là ta hạ cổ cho Diễm Diễm!"
Đây là đối sách mà buổi chiều bọn họ thương nghị đưa ra, Trịnh Dương nhận hắn là người hạ cổ, chỉ mong hoàng thượng sẽ không điều tra sâu hơn.
Quách Minh Diễm: "Không sai, là ta tự nguyện, bởi vì ta nghe nói người trúng uyên ương cổ, từ đây nhất sinh nhất thế không chia lìa! Chúng ta là thiệt tình yêu nhau, không muốn chia lìa!"
Lương thái y: ”..."
Mọi nguoi:
Nôn!!!II