Chương 742: Phúc Khí Ẩn Giấu Trong Sự Lương Thiện
Chương 742: Phúc Khí Ẩn Giấu Trong Sự Lương ThiệnChương 742: Phúc Khí Ẩn Giấu Trong Sự Lương Thiện
Nạp Lan Cẩn Niên đứng thẳng người, duỗi tay vén sợi tóc bị gió thổi rối tung của Ôn Noãn một chút, tuy hắn muốn ở lại ăn cơm chung với cùng nàng, nhưng hoàng huynh còn chờ hắn tiến cung phục mệnh, hắn nói: "Mau vào đi! Bên ngoài rất lạnh."
Ôn Noãn gật đầu: "Huynh cũng mau vào cung đi! Đừng làm cho Thái Hậu chờ lâu quái"
Nói rồi nàng lập tức xoay người đi vào nhà.
Bên ngoài gió lớn, sau khi cởi một chiếc áo choàng ra thì thật sự rất lạnh.
Nạp Lan Cẩn Niên chờ Ôn Noãn đi vào phòng, hắn nhìn thoáng qua phương hướng nào đó, lúc này mới xoay người rời đi.
Lần vào kinh này, hai tỷ muội Ôn Thiến và Ôn Linh cũng theo nhà Ôn Noãn tới kinh thành để chơi.
Ôn Linh chọn một cái sân cho khách ở gần sân của Ôn Noãn nhất.
Mấy ngày nay Ngô thị cầm rất nhiều vải dệt đẹp tới cho mọi người chọn mấy cuộn làm quần áo.
Mỗi loại màu sắc Ôn Linh đều chọn một bộ, nhờ Ôn Nhu thiết kế mấy bộ giúp mình, hôm nay vừa lúc đã làm xong một bộ, nàng mặc thử một chút, phát hiện rất đẹp.
Nàng đang muốn mặc đi ra ngoài ăn cơm, cho mọi người nhìn thử, không ngờ vừa lúc nhìn thấy cảnh tượng Nạp Lan Cẩn Niên đưa Ôn Noãn trở về.
Nhìn hai người có động tác thân mật như vậy, nhìn Nạp Lan Cẩn Niên chờ bóng dáng của Ôn Noãn hoàn toàn biến mất ở trước cửa rồi mới rời đi.
Nàng không khỏi có chút hâm mộ, đến bao giờ mới có một thiếu niên cũng ưu tú giống như Cẩn Vương yêu thương mình đây?
Ôn Noãn thật tốt số!
Mặc dù khi còn nhỏ bị bệnh rất lâu, nhưng người một nhà đều yêu thương nàng, táng gia bại sản cũng muốn giữ được mạng cho nàng, xem như được nâng niu trong lòng bàn tay mà lớn lên.
Nếu trưởng thành có thể lên làm quận chúa, đính hôn với nam tử tuấn tú lại có thân phận cao quý như vậy thì mình cũng bằng lòng chịu nỗi khổ như lúc nàng còn nhol
Ôn Linh thầm nghĩ.
Lúc này Ôn Thiến đi ra, nhìn thấy Ôn Linh ngơ ngác đứng ở trong sân, ngạc nhiên nói: "Linh nhi, muội đứng ở chỗ này làm gì?"
Ôn Linh hồi phục tinh thần trở lại: 'Không làm gì, vừa lúc nhìn thấy Cẩn Vương đưa Noãn nhi trở về mà thôi. Nhất định là Cẩn Vương rất thích Noãn nhi. Noãn nhi thật có phúc!"
Bọn họ vừa đến kinh thành, ngày hôm sau Cẩn Vương đã đưa tặng một rương quần áo mới cho Ôn Noãn.
Hơn nữa mỗi lần đến ăn cơm, hắn đều mang đến một số món ăn vặt đặc sắc ở bên ngoài cho Ôn Noãn.
Ôn Thiến: "Noãn nhi thông minh, vẻ ngoài lại xinh đẹp, có tấm lòng lương thiện, Cẩn Vương thích nàng là do Cẩn Vương tinh mắt!"
Nhà bọn họ, một nhà tam thúc, Ngô gia, nhà Hữu Phúc, Hữu Tài trong thôn, những người đã từng ra tay giúp đỡ nhà tứ thúc, hiện tại có ai là không có cuộc sống tốt đẹp chứ!
Thậm chí thôn trưởng còn bởi vì trồng lúa mì vụ đông mà được thăng quan, hiện tại đi làm chủ bạc ở nha môn.
Những dược liệu dưỡng sinh kia thả ra ngoài bán được rất nhiều bạc! Nhưng mà Noãn nhi lại trộn lẫn một phần ba vào dược liệu bình thường, bán giá rẻ cho người dân tới bốc thuốc, tất cả những điều này là là bởi vì bản tính của Noãn nhi thiện lương, hơn nữa ai thật lòng đối tốt với nàng thì nàng sẽ càng đối xử tốt với người đó. "Tất cả phúc khí của một người đều ẩn giấu trong sự lương thiện của người đó". On Thiến nói.
Ôn Linh như suy tư gì đó.
Hoàng cung.
Lúc Nạp Lan Cẩn Niên đi vào Khang Ninh cung, Hoàng Thượng đã ở đây.
Thái Hậu và Hoàng Thượng đang chờ hắn tiến cung rồi cùng nhau dùng bữa.
"Sao lại đến trễ như vậy? Binh lính tinh anh đi sứ huấn luyện như thế nào rồi?" Hoàng Thượng hỏi.
Nạp Lan Cẩn Niên vén áo lên, ngồi xuống: "Không tệ!"
Hoàng Thượng và Thái Hậu liếc mắt một cái đã nhìn thấy túi tiền mới treo bên hông hắn.
Hoàng Thượng ngạc nhiên: "Thập Thất, trên túi tiền của đệ thêu thứ gì vậy, chẳng lẽ là hoa văn đặc biệt có hàm nghĩa đặc biệt gì?"
Giống như hoa văn con dấu một trăm mấy chục vạn lương của tiền trang!
"Ừm, hoàng huynh thực sự rất có ánh mắt." Nạp Lan Cẩn Niên sờ túi tiền, hiếm khi khen ngợi một câu.