Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ ((Dịch Full)

Chương 74 - Chương 76: Bắt Đầu Châm Cứu

Chương 76: Bắt Đầu Châm Cứu Chương 76: Bắt Đầu Châm CứuChương 76: Bắt Đầu Châm Cứu

Phong Niệm Trần: "... À, thì cũng không phải."

Thôi quên đi, ở cái nơi thôn quê thâm sơn cùng cốc này nàng chưa từng nghe qua không phải là chuyện rất bình thường hay sao?

Hắn là một thần y vang khắp thiên hạ, không cần so đo với một tiểu cô nương thôn quê không có kiến thức!

Ôn Noãn không quan tâm hắn nữa, từ trước đến nay đối với những việc liên quan đến y thuật, nàng luôn nghiêm túc. Ở hiện đại, đại ca đã từng nói chỉ cần nàng khoác áo blue trắng vào thì dường như nàng đã thay đổi thành một con người khác.

"Thắp nến lên." Ôn Noãn mặt không cảm xúc chỉ đạo, nàng nghiêm túc kiểm tra từng cây kim châm, hơn nữa sắp xếp lại theo thứ tự quen thuộc của mình.

Nạp Lan Cẩn Niên nhìn về phía Phong Niệm Trần.

Phong Niệm Trần: "..."

Hắn vốn dĩ là một thân y, giờ lại trở thành một người trợ thủ?

Ôn Noãn đợi một chút thấy hắn không phản ứng, nghiêng đầu nhìn về phía hắn, nhíu mày lại, trên mặt là biểu cảm ghét bỏ.

Phong Niệm Trần yên lặng đi thắp nến.

Nạp Lan Cẩn Niên nhìn hắn một cái, trong mắt hiện lên vẻ vui sướng khi thấy người gặp họa.

Người không ai bì được này xem như đã gặp phải khắc tinh rồi!

"Cởi áo trên ra, rồi nằm lên giường." Ôn Noãn nhìn về phía Nạp Lan Cẩn Niên, mặt không cảm xúc chỉ đạo.

Nạp Lan Cẩn Niên: '..."

Tuy rằng hắn là người rất bình tĩnh cũng phải ngẩn người một chút: "Không phải chỉ cần thi châm đối với tay phải thôi sao?"

Phong Niệm Trần mang giá cắm nến đến gần, hài hước nhìn hắn, buồn bực vừa rồi nhanh chóng bị quét sạch, khó có khi thấy được tòa núi lạnh như Thập Thất này cũng bị vùi dập.

Đại Hôi lắc lắc cái đuôi, cũng có chút vui sướng khi thấy người gặp họa.

Ôn Noãn bảo Phong Niệm Trần đặt giá cắm nến ở trên cái tủ thấp bên cạnh ghế dài, nàng lấy ra một cây kim châm đặt ở trên ngọn lửa để tiêu độc, rồi hỏi lại: "Tôi có nói rằng chỉ thi châm với tay phải thôi không?”

Nạp Lan Cẩn Niên: "À không."

Nạp Lan Cẩn Niên nhìn dáng vẻ lấy châm của nàng, tự dặn mình bình tĩnh, phải bình tĩnh! Hắn là người chưa từng căng thẳng, vậy mà bây giờ lại sinh ra một loại cảm xúc tên là căng thẳng.

Đây là chuyện mà cả cuộc đời mười tám năm qua hắn chưa từng trải qual

"Phì!" Phong Niệm Trần không nhịn được cười.

Nạp Lan Cẩn Niên ném một ánh mắt sắc như đao qua! Có chút hối hận vì đã không đá hắn đi ra ngoài.

Ôn Noãn cầm kim châm đã tiêu độc xong, nghiêm túc nhìn Nạp Lan Cẩn Niên, chờ hắn cởi áo trên.

Nàng có thể hiểu tâm lý ngượng ngùng của người cổ đại khi phải cởi áo tháo thắt lưng ở trước mặt nữ tử.

Kể cả nam tử ở hiện đại thì khi cởi quân áo ở trước mặt nữ bác sĩ cũng có chút xấu hổ.

Tình huống này nàng gặp phải không ít. Vì vậy rất kiên nhẫn chờ.

Nạp Lan Cẩn Niên đọc được một vẻ nghiêm túc cùng đương nhiên ở trong ánh mắt của Ôn Noãn.

Nàng cầm châm, kiên nhẫn chờ mình, giống như hắn là một đứa trẻ đang buồn bực, sợ thầy mà giấu bệnh.

Nạp Lan Cẩn Niên bị suy nghĩ của mình làm cho xấu hổ, còn làm ra vẻ làm gì? Dù sao hắn là nam tử, cũng có tổn thất cái gì đâu!

Hắn xoay người, chỉ dùng một tay mà nhanh chóng cởi áo trên của mình, sau đó cứ thế nằm lên giường, động tác kia nhanh đến mức khiến người ta không thấy rõ.

Ôn Noãn hoa mắt một chút, sau đó lập tức bị hấp dẫn!

Tuy là nàng đã gặp qua vô số nam nhân cởi trân nhưng vẫn bị tấm lưng gầy nhưng rắn chắc có lực, đường cong gợi cảm, da thịt bóng loáng tinh tế như ngọc của người nam nhân trước mặt hấp dẫn.

Đây là tấm lưng gợi cảm nhất của nam tử mà nàng đã gặp qua, không gì có thể sánh nổi, thậm chí những nam người mẫu trên TV hay poster đều không bằng, đến cả đại ca tự xưng có dáng người hoàn mỹ trong kiếp trước cũng không bằng.

Trong lòng Ôn Noãn khen ngợi, nhưng mà trên mặt vẫn không có biểu cảm gì, khiến người khác không nhìn ra nàng đang suy nghĩ gì: "Phong công tử giúp tôi đặt từng cây kim châm theo trình tự mà tôi đã sắp xếp ở dưới ánh nến để tiêu độc."

"Được." Phong Niệm Trần nhanh nhẹn cầm lấy một cây ngân châm học dáng vẻ "Tiêu độc" của Ôn Noãn .

Tuy rằng hắn không hiểu tiêu độc là như thế nào, nên một lát nữa sẽ phải hỏi lại.

Nhưng hắn thông minh như vậy, tự nhiên biết nàng chỉ đặt kim châm ở trên lửa hơ đi hơ lại.

Có Phong Niệm Trần ở đây, Ôn Noãn không dám dùng mây tím.

Nàng đâm từng cây kim châm lên huyệt vị của Nạp Lan Cẩn Niên.

Cặp mắt của Phong Niệm Trần trừng to ra nhìn đến nỗi không dám nháy mắt.
Bình Luận (0)
Comment