Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ ((Dịch Full)

Chương 810 - Chương 813: Nụ Hôn Bất Ngờ

Chương 813: Nụ Hôn Bất Ngờ Chương 813: Nụ Hôn Bất NgờChương 813: Nụ Hôn Bất Ngờ

Nạp Lan Cẩn Niên nghe xong lời này thì nhíu mày: "Phủ Hoài Nam xảy ra ôn dịch? Nghiêm trọng sao? Không phải bổn vương đã truyền tin trở về nói phong tỏa biên cảnh sao?"

"Bẩm Cẩn Vương, tình hình bệnh dịch khá nghiêm trọng, bởi vì lúc thu được tin tức của Viên đại nhân thì đã có người mắc ôn dịch".

Nhưng may mà Cẩn Vương truyền tin tức tới nên Vương gia lập tức bảo đại phu y quán bắt đầu chú ý, kiểm tra. Nếu không sẽ càng thêm nghiêm trọng! Chỉ sợ toàn bộ bá tánh của phủ Hoài Nam đều sẽ gặp nạn!"

Tinh binh trên thuyền nghe xong đều nghĩ lại mà sợ, may mắn bọn họ đi nhanh, Tuệ An quận chúa thật sự quá lợi hại!

Đi tới hiệu thuốc Đông Lăng một chuyến liên nhìn ra Đông Lăng quốc có tình hình bệnh dịch!

Hơn nữa mua một đống dược liệu, mỗi ngày sắc thuốc cho bọn hắn uống, dùng để dự phòng!

Ngẫm lại nếu như bọn họ không dự phòng, vậy thì có thể chuyến đi Đông Lăng lần này có khả năng sẽ mất mạng!

Nói như vậy, có thể Quách Minh Diễm thật sự đã bị nhiễm ôn dịch.

Lúc này Quách Minh Diễm đã hết sốt và được phép đi ra ngoài, những người đứng phía sau nàng ta không tự giác lui ra phía sau vài bước.

Quách Minh Diễm: "..."

Nạp Lan Cẩn Niên gật đầu: "Phu Hoài Nam phong thành sao?"

"Bẩm Cẩn Vương, lúc xác nhận là ôn dịch thì Vương gia đã hạ lệnh phong thành, không cho bá tánh trong thành đi ra ngoài, cũng không cho bá tánh ngoài thành vào thành, nhưng mà vùng ngoại ô cũng có bá tánh cảm nhiễm, hiện tại mỗi ngày đều có quan binh tuần tra khắp nơi, nhìn xem thôn nào có bá tánh bị cảm nhiễm, liên sắp xếp người bệnh ở một chỗ để trị liệu.

Nạp Lan Cẩn Niên gật đầu.

Ôn Noãn lấy ra một phương thuốc đưa cho Vương Kiêu: "Vương tướng quân, đây là phương thuốc trị liệu ôn dịch, ngươi thử dùng để chữa bệnh cho các bá tánh xem. Nếu như đủ dược liệu thì cũng có thể sắc cho người không bị bệnh uống dự phòng”.

Vương Kiêu nhận lấy, mặt lộ vui mừng: "Thật vậy chăng? Thật sự quá tốt!"

Lúc này binh lính trên thuyền sôi nổi phụ họa: "Đúng vậy! Chúng ta từ Đông Lăng quốc trở về, một đường này đều uống phương thuốc này nên không ai bị nhiễm dịch bệnh, bởi vì Quách cô nương không uống cho nên bị bệnh, nhưng cũng là dùng phương thuốc này chữa khỏi!"

"Đúng vậy, phương thuốc này rất tốt".

Ôn Noãn lại dặn dò thêm một số điều cần chú ý nữa.

Thuyền chậm rãi chuyển động, rất nhanh liền rời đi bên bờ, bắt đầu di chuyển.

Vương Kiêu nhìn thoáng qua thị vệ bên cạnh: "Đi thôi! Trở vê bẩm báo với Vương gia, đội ngũ đi sứ đã rời đi."

"Vâng!"

Hai người đi xuống bến tàu.

Vương Kiêu nhịn không được quay đầu lại nhìn thoáng qua con thuyền đã đi xa.

Lại nhìn thoáng qua thị vệ bên cạnh.

Ông ấy siết chặt một tờ giấy nhỏ trong tay. Lại lần nữa xoa nát nó thành bột phấn.

Vương Kiêu nhìn thoáng qua một người binh lính đứng ở một góc nào đó.

Trông chừng quá chặt chẽ, lần này cũng không thể đưa tin tức ra ngoài được.

Sao Cẩn Vương không ở lại mấy ngày nhỉ?!

Trên thuyền

Ôn Noãn và Nạp Lan Cẩn Niên về phòng.

Lâm Phong tự giác canh giữ ở ngoài cửa.

Nạp Lan Cẩn Niên bắt đầu viết thư, chuẩn bị bảo Tiểu Hắc truyền tin trở lại kinh thành.

Ôn Noãn nhìn hắn viết thư, nói ra nghi hoặc trong lòng mình: "Tiểu Hắc thông báo sớm như vậy, theo lý thuyết thì tình hình bệnh ở phủ Giang Hoài sẽ không nghiêm trọng như Vương tướng quân nói mới phải".

Cố ý nói tình hình bệnh dịch nghiêm trọng để làm gì?

Nạp Lan Cẩn Niên gật đầu, tiếp tục viết thư, đôi mắt đen tối không rõ, môi mỏng map máy: "Hoai Nam vương có mục đích."

Tình hình bệnh dịch nghiêm trọng thì sẽ có rất nhiêu người chết.

Ôn Noãn nghĩ đến cái gì, cầm lấy tay của Nạp Lan Cẩn Niên, kích động tiến đến bên tai Nạp Lan Cẩn Niên nói: "Thập Thất ca, ta biết Hoài Nam vương có mục đích gì rồi!"

Nạp Lan Cẩn Niên không nghĩ tới Ôn Noãn nhanh như vậy liền nghĩ tới, hắn quay đầu nhìn về phía nàng: "Mục đích gì?"

Ôn Noãn dựa vào khá gần, Nạp Lan Cẩn Niên vừa quay đầu thì mặt của hắn liền cọ qua bờ môi non mềm của thiếu nữ.

Ôn Noãn: "..."

Nạp Lan Cẩn Niên: ..."

Mặt Ôn Noãn đỏ hồng, nàng vội dựng thẳng người lên: "Sao huynh lại đột nhiên quay đầu thế?"
Bình Luận (0)
Comment