Chương 812: Lập Tức Về Nước
Chương 812: Lập Tức Về NướcChương 812: Lập Tức Về Nước
Lúc này chưởng quầy đã đóng gói xong thuốc mang tới.
Ôn Noãn thanh toán tiền gói thuốc này xong lại hỏi: "Chưởng quầy, chỗ ông có hạt giống dược liệu không?"
"Có, cô nương muốn hạt giống dược liệu gì".
"Đợi đã, để ta viết xuống dưới. Thuận tiện bốc giúp tôi mấy thang thuốc”.
Lúc này Lý đại thúc và Lý đại thẩm đã bốc thuốc xong và rời đi.
Ôn Noãn liền hỏi: "Gần đây có nhiều người ho khan và phát sốt à? Ta vừa nhìn thấy hai nhà vừa rồi tới bốc thuốc đều là cùng nhau sinh bệnh, lại ở cùng một thôn, bệnh trạng tương tự, đây có thể là bệnh có tính truyền nhiễm không? Ví dụ như ôn dịch gì đó'.
Chưởng quầy thề thốt phủ nhận chuyện này không có khả năng xảy ra, nói chỉ là trùng hợp mà thôi.
Ôn Noãn thấy vậy cũng không cãi nhau nhiều, nàng đã nhắc nhở rồi, còn lại không thẹn với lương tâm!
Tin hay không kệ bọn họ! Nàng đã làm hết sức, còn lại cứ nghe theo ý trời.
Bá tánh Đông Lăng quốc không phải trách nhiệm của nàng, nàng có lòng tốt nhắc nhở một câu đã là tận tình tận nghĩa!
Trở lại trạm dịch, Nạp Lan Cẩn Niên bảo Lôi Đình đi mua lương khô nhiều một chút.
Cũng dặn dò hắn nếu thấy đồng bạn liền thông báo cho mọi người mau quay lại trạm dịch, bọn họ lập tức rời dil
Lôi Đình và Vạn Quân lập tức đi làm.
Nạp Lan Cẩn Niên viết một phong thơ bảo Tiểu Hắc mang về biên cảnh giao cho Viên Lập.
Để ngừa vạn nhất, Nạp Lan Cẩn Niên cảm thấy trong khoảng thời gian này cần phải phong tỏa cửa khẩu ở Nạp Lan quốc, không cho người Đông Lăng quốc tiến vào.
Chỉ là Ôn Noãn cùng Nạp Lan Cẩn Niên cũng không thể tưởng được, dịch chuột ở Đông Lăng quốc không phải bùng nổ ở thủ đô Đông Lăng quốc đầu tiên.
Bởi vì sau khi ăn tết xong thì thương đội giữa hai nước liền có giao lưu với nhau, hiện tại đã có khách thương mang bệnh tiến vào lãnh thổ của Nạp Lan quốc rồi.
Buổi chiều tất cả binh lính Nạp Lan quốc về tới trạm dịch.
Nạp Lan Cẩn Niên nói với mọi người: "Moi chuyện có nguyên nhân, mọi người thu dọn hành lý, chúng ta lập tức rời khỏi Đông Lăng quốc".
Tuy rằng mọi người kinh ngạc nhưng cũng không có nghị dị gì, vội ve phòng thu dọn hành lý.
Trước khi mặt trời xuống núi, sứ giả Nạp Lan quốc liền rời khỏi đế đô Đông Lăng.
Người Tây Hoa Quốc và Nam Cương quốc nghe được tiếng gió cũng suốt đêm mang theo binh lính rời khỏi Đông Lăng quốc.
Hành trình tiếp theo của binh lính Nạp Lan quốc đều là ban ngày lên đường, ban đêm hạ trại ở vùng ngoại ô.
Hôm nào Ôn Noãn cũng cho người nấu thuốc cho mọi người uống, mỗi người một bát, chỉ có Quách Minh Diễm là không tin phán đoán ôn dịch của Ôn Noãn, nên không chịu uống.
Sáng hôm sau, quả nhiên nàng ta liền bị sốt, nhưng cũng không chịu cho Ôn Noãn khám, cứ khăng khăng nói là cảm sốt bình thường, Ôn Noãn liền bảo Hồ thái y đi khám cho nàng ta, hơn nữa lúc lên thuyền có ra lệnh cưỡng chế nàng ta không được ra khỏi khoang thuyền.
Con đường quay về là xuôi gió xuôi nước, cho nên nhanh hơn một nửa so với khi xuất phát. Lại qua mấy ngày, cuối cùng cũng cập bờ.
Lúc này đã là mùa xuân tháng ba, cảnh xuân tươi đẹp.
Hai bờ sông có thể thấy dương liễu buông xuống, đào hoa phun nhuy.
Dưới cảnh xuân tươi đẹp thế này, bến tàu vốn nên náo nhiệt lại tiêu điều hơn ngày xưa rất nhiều.
Trên bờ có trọng binh đứng gác, trên đường phố có rất ít người, không có sự náo nhiệt như ngày trước, cũng không có thuyền hàng cập bờ.
Ôn Noãn và Nạp Lan Cẩn Niên đứng ở đầu thuyền.
"Có điểm bất thường." Ôn Noãn khẽ nhíu mày lại.
"Ừ" Nạp Lan Cẩn Niên lên tiếng.
Thuyền lớn vừa mới cập bờ.
Vương Kiêu liền xuất hiện, hắn cung kính hành lễ với Nạp Lan Cẩn Niên và Ôn Noãn: "Mat tướng gặp qua Cẩn Vương, gặp qua Tuệ An quận chúa. Cẩn Vương, Hoài Nam phủ xảy ra ôn dịch, vì an toàn nên Vương gia kiến nghị mọi người đừng rời thuyền, trực tiếp nam hạ, cập bờ ở bến tàu huyện Ninh Viễn".
Các tinh binh trên thuyền nghe thấy lời này thì sắc mặt đều thay đổi, không phải nói Đông Lăng quốc có ôn dịch sao?
Sao thủ đô Nạp Lan cũng có?