Chương 817: Về Kinh Đoàn Tụ 2
Chương 817: Về Kinh Đoàn Tụ 2Chương 817: Về Kinh Đoàn Tụ 2
Ngày tháng tư của Kinh Thành đẹp kinh người!
Sau khi Nạp Lan Cẩn Niên đưa Ôn Noãn về đến phủ Thế Xương bá, hắn đứng bên xe ngựa, cũng không có đi vào: "Ta tiến cung phục mệnh trước, buổi tối nhớ nấu cơm cho ta."
Ôn Noãn ngạc nhiên: "Huynh ra ngoài lâu như vậy, chắc là Thái Hậu và Hoàng Thượng sẽ giữ huynh ở trong cung ăn cơm chứ?”
Nạp Lan Cẩn Niên: '..."
Đã quên!
"Đồ ăn trong cung không ngon, muội để lại cho ta một phần đi!"
Lúc này Ôn Noãn mới gật đầu.
Ôn Noãn trở về phủ, người một nhà đều rất vui mừng.
Buổi tối Ngô thị và Vương thị tự mình xuống bếp nấu một bàn thức ăn phong phú.
Lúc ăn cơm, người một nhà hỏi Ôn Noãn chuyện đi sứ Đông Lăng quốc.
Ôn Noãn biết cái gì thì nói cái đó, không giấu giếm nửa lời trả lời bọn họ.
Sau đó Ôn Noãn chợt nhớ đã qua kỳ thi mùa xuân, ngay cả thi đình cũng đã kết thúc.
Nàng hỏi: "Trong kỳ thi mùa xuân, đại ca và nhị ca thi thế nào?"
Nói đến việc này, nụ cười trên mặt mọi người trong nhà lại càng nồng đậm hơn.
Ôn Hậu lập tức ưỡn thẳng ngực, giành trước nói: "Nhị ca của muội ra ngựa, đương nhiên là mã đáo thành công rồi! Noãn nhi, muội đoán xem ca đậu cái gì?"
Ôn Noãn khẽ mỉm cười: "Với trình độ của nhị ca thì không có khả năng thi đậu Trạng Nguyên! Nếu là Bảng Nhãn thì chị sợ là mèo mù đụng phải chuột chết mới được kết quả này! Thám Hoa nho nhỏ thì có thể miễn cưỡng giành được!"
Ôn Hậu: "..."
Thám Hoa lang do Hoàng Thượng ngự bút khâm điểm ở trong miệng Noãn nhi lại biến thành Thám Hoa nho nhỏi
Còn miễn cưỡng giành được?
Nàng là khinh thường người nhị ca là hắn sao?
"Noãn nhỉ, muội có biết Thám Hoa khó thi đậu đến mức nào không? Muội có biết toàn bộ Nạp Lan quốc, mười mấy vạn cử nhân, chỉ có một Thám Hoa hay không?!"
Ôn Noãn khẽ nghiêng đầu: "Đương nhiên muội biết rồi, không chỉ là trong mười mấy vạn cử nhân trên cả nước chỉ có một Thám Hoal
Ai cũng là độc nhất vô nhị, trong cả thiên hạ này chỉ có đúng một người như muội, cũng chỉ có đúng một người như huynh!"
Người một nhà nghe được lời này thì đều không phúc hậu mà bật cười.
Ôn Hậu: "..."
Ôn Gia Thụy vỗ một cái tát lên đầu Ôn Hậu: "Tiểu tử thối, đại ca con thi đậu Trạng Nguyên còn không khoe khoang giống con, con khoe khoang cái gì! Khoe khoang như vậy, sao con không thi đậu cái Bảng Nhãn về đây!"
Ôn Hậu: "..."
Cuộc sống này không thể tiếp tục được nữa, có ai thi đậu Thám Hoa còn bị cha ruột đánh không! Ngô thị vội vàng ngăn cản Ôn Gia Thụy: "Được rồi, đứa nhỏ đã lớn, chuẩn bị ra làm quan rồi, ông còn động tay thì giống cái gì?"
Ôn Hậu gật đầu.
Ôn Gia Thụy nhịn không được mà lẩm bẩm: "Làm việc thì thế nào? Làm quan thì không phải nhi tử của tôi à, tôi không thể dạy dỗ một chút! Hắn cà lơ phất phơ như vậy, đi vào Hàn Lâm Viện làm việc, tôi sợ qua ngày hôm sau hắn sẽ bị người ta đá ra! Làm tu soạn ở Hàn Lâm Viện, mặc dù công việc trông có vẻ đơn giản, nhưng mà công việc này là tuyệt đối không thể làm sai! Hơn nữa quan hệ giữa người với người bên trong cũng là rắc rối khó gỡi Tính tình này của con là bị người ta hại cũng không biết."
Mặc dù Ôn Gia Thụy nói như vậy, nhưng cuối cùng ông cũng không ra tay nữa, vừa rồi ông đánh cũng không thật sự dùng sức.
Nhưng mà ông thật sự rất lo lắng.
"Cha yên tâm, con ở trong nhà mới như vậy, ở bên ngoài tính tình của con chững chạc lắm đó! Bảo đảm sẽ không làm sail" Ôn Hậu lập tức bảo đảm.
“Như con mà chững chạc!"
Nhưng Ôn Noãn lại tin tưởng: "Đại ca và nhị ca đều là người làm việc rất nghiêm túc và cẩn thận, cha đừng lo lắng."
Lúc này Ôn Thuần cũng bảo đảm, nói: "Cha, sau khi chúng con vào quan trường nhất định sẽ làm việc cẩn thận, cha đừng lo lắng."
Người một nhà lại nói đến những đề tài khác, Ôn Gia Thụy nhắc đến chuyện Ôn Lương thị hội không được tốt, không thể tham gia thi đình.
Nhưng mà qua năm mới Ôn Uyển sinh được một đứa con trai, đã đầy tháng, Hoàng Hậu rất vui mừng, ban thưởng không ít thứ tốt!