Chương 854: Vắt Cổ Chay Ra Nước
Chương 854: Vắt Cổ Chay Ra NướcChương 854: Vắt Cổ Chay Ra Nước
Ngũ công chúa cười, nói: "Ta không có nhiều bạc, nhưng mà có thể làm chút việc cho dân chúng chính là đạo nghĩ không thể chối từ! Ta quyên góp ba mươi vạn lượng!
Quách Minh Diễm lấy ra ngân phiếu hai mươi vạn lượng bỏ vào trong rổ: "Quách gia chúng tôi cũng quyên góp hai mươi vạn lượng!"
Quách Minh Diễm nhìn về phía Ôn Noãn: "Tuệ An quận chúa, cô lo cho dân như vậy, lần này quyên góp bao nhiêu?”
Quách Minh Diễm nói một câu, khiến cho mọi người ở đây đều nhìn về phía Ôn Noãn.
Ôn Noãn mỉm cười: "Thế Xương hầu phủ chúng tôi quyên góp mười vạn lượng."
Quách Minh Diễm: "Mười vạn lương? Tuệ An quận chúa chẳng phải trong nhà trồng rau dưa dưỡng sinh đáng giá ngàn vàn, còn có một xưởng gốm sứ kiếm tiên mỗi ngày sao? Vậy mà chỉ quyên góp mười vạn lương, như vậy có phải quá ít không?"
Ôn Ngọc mỉm cười: "Vắt cổ chày ra nước đó!"
Mọi người: ”...'
Mười vạn lượng là còn ít sao?
Mười vạn lượng mà vẫn là vắt cổ chày ra nước sao?
Mọi người trâm mặc.
Đây là Hồng Môn yến al
Sớm biết vậy đã không đến tham gia.
Giờ phút này trong lòng mọi người đều cực kỳ hối hận!
Phần lớn các nàng chỉ chuẩn bị ngân phiếu là mấy ngàn lượng, nhiều nhất cũng là một vạn lượng, mười vạn lượng thì thật sự là chưa hề nghĩ tới!
Mỗi một gia đình quyên góp mười vạn lượng, từng này chỉ sợ có thể nuôi sống dân chúng gặp nạn cả một năm trời
Nhưng mà một năm tới ai sẽ nuôi các nàng?
Ôn Noãn nhìn về phía Ôn Ngọc: "Chẳng phải ngươi nói quá keo kiệt sao, vậy ngươi quyên góp được bao nhiêu? Ngươi quyên góp một trăm vạn lượng sao?”
Mặt Ôn Ngọc đỏ lên: "... Ta, ta đi cùng Đại hoàng tử phil"
Ôn Noãn cười: "Cho nên ngươi là ai của Đại Hoàng tử phi?"
Ôn Ngọc: "..."
Nàng ta nhìn về phía Ôn Uyển, Ôn Uyển giả vờ cúi đầu dỗ dành đứa nhỏ trong lòng ngực, không nói gì, nàng ta ở nơi này cũng không có tư cách nói chuyện.
Nàng ta không muốn khiến cho Hoàng hậu và Đại Hoàng tử phi ghét bỏ.
Hoàng hậu mỉm cười: "Ôn Ngọc cô nương cũng đã quyên góp rồi".
Ôn Noãn cũng cười: "Quyên được bao nhiêu vậy? Đồ gà rụng lông như nàng!"
Ngoài miệng Ôn Noãn trách hờn, nhưng trong lòng lại suy nghĩ Ôn Ngọc có cái gì đáng giá để cho Hoàng hậu lên tiếng bảo vệ?
Nàng ta ngoài kỹ năng vẽ tranh thì chả có gì cal
Gà rụng lông?! Khóe miệng mọi người run ray muốn cười nhưng lại không dám cười.
Quách Minh Diễm: "Dù sao cũng nhiều hơn so với cô! Không phải ai cũng đều giống nhà cô, có bạc cũng không dám quyên góp nhiều một chút!"
Người này quả nhiên mất hết tính người!
Ngay cả tỷ tỷ của mình cũng tỏ thái độ này!
Ôn Noãn nhìn về phía Quách Minh Diễm, trong mắt không chút kiên nhẫn!
"Quách gia là nhà làm quan lớn nhất kinh thành, núi vàng núi bạc đều có, thế mà chỉ quyên góp hai mươi vạn lượng, kẻ mới nổi giữa đường như chúng tô chỉ quyên góp mười vạn lượng đã là ít sao? Chẳng phải Hoàng hậu cũng đã nói sao. Quyên góp tiền cũng chỉ là tấm lòng, mười vạn lượng mà còn chê ít, Quách cô nương đang muốn dùng đạo đức bắt cóc mọi người sao?"
Quách Minh Diễm biến sắc: "Cô nói bậy gì vậy, Quách gia chúng tôi làm gì có núi vàng, núi bạc!"
Ôn Noãn: "..."
Nàng chỉ là so sánh, phản ứng này của nàng ta...
Suy nghĩ của Ôn Noãn cũng thay đổi.
Chỉ sợ Quách gia lại có thêm một tội chết!
Đại Hoàng tử phi vội giảng hòa: "Thế Xương Hầu phủ có thể trồng ra loại rau dưa dưỡng sinh đó, so với núi vàng núi bạc cũng không khác nhau!"
Quách Minh Diễm gật đầu: 'Đúng vậy, mỗi ngày đều kiếm được vàng, tài nguyên đều đặn như vậy! Thế mà chỉ quyên góp từng này!"
Ngô thị: "Thế Xương hầu phủ của chúng tôi đúng là có rau đưa dưỡng sinh, nhưng mà phí tổn gieo trồng rau đưa dưỡng sinh cũng rất cao! Hầu như không kiếm được bao nhiêu bạc! Còn xưởng gốm vừa mới mở không bao lâu, hơn nữa bạc kiếm được cũng chẳng phải chỉ cho cả nhà tôi, mà đều dùng để sửa chữa cho xưởng gốm sứ, làm gì có nhiều bạc?!"
Lương Tử Vận cười: "Không phải mỗi nhà đều có thể quyên góp mấy chục vạn lượng, việc quyên tiền phải dựa vào tình huống của từng phủ, dù sao cũng không thể đem hết tiền bạc trong nhà đem tặng hết ra ngoài!"
Ôn Noãn: "Quách gia tùy tiện đặt cược với người khác, thua trận mấy chục vạn lượng mà cũng không nháy mắt một cái, nhà có gia tài bạc triệu cũng không dám làm vậy! Quách cô nương, cô cũng chỉ quyên góp có hai mươi vạn lượng, dựa vào cái gì nói phủ chúng tôi quyên góp ít?"
Quách Minh Diễm: '..."