Chuong 888: Tro Lai Kinh Thanh
Chuong 888: Tro Lai Kinh ThanhChuong 888: Tro Lai Kinh Thanh
Sau khi băng bó cho Nạp Lan Cẩn Niên xong thì mưa cũng tanh, ba người lập tức xuất phát quay về kinh thành.
Ôn Noãn và Nạp Lan Cẩn Niên trở về kinh thành trên cùng một con ngựa.
Lâm Phong cưỡi ngựa đi ở phía trước, sau khi hắn hồi phủ đã lập tức điều khiển xe ngựa ra khỏi thành để đến đón hai người Ôn Noãn.
Vào lúc chập tối, ngã tư đường của kinh thành có rất nhiều người, nếu như hai người bọn họ toàn thân đều là máu cưỡi cùng trên một con ngựa trở về thì sẽ thu hút ánh nhìn của mọi người.
Ôn Noãn cùng Nạp Lan Cẩn Niên lên xe ngựa ở ngoài thành, trực tiếp về đến phủ Cẩn vương.
Vết máu trên quần áo màu bạc của Nạp Lan Cẩn Niên vô cùng rõ ràng.
Hôm nay Ôn Noãn mặc một chiếc váy lụa mỏng màu xanh bơ, nàng tính học theo Nạp Lan Cẩn Niên trèo tường trở lại sân nhà mình, lén thay quần áo rồi nói sau.
Về phần vết trây trên mặt, nàng hoàn toàn có thể nói là do lên núi bị cỏ dại làm trầy.
Vào lúc xuống xe ngựa, sắc mặt của Nạp Lan Cẩn Niên tái nhợt hơn thường ngày.
Ôn Noãn vươn tay đỡ lấy hắn: "Huynh có cảm thấy khó chịu không?"
"Không có, chúng ta vào trong đi!"
Trở lại trong phòng, Ôn Noãn kiểm tra miệng vết thương cho Nạp Lan Cẩn Niên một chút, không có chảy máu, sau đó lại bắt mạch cho hắn, phát hiện không có dấu hiệu trúng độc: "Muội về nhà trước! Khi đến giờ cơm tối huynh cũng đừng trèo tường qua đó, muội sẽ cho người đem đến cho huynh."
"Cơm tối muội đến đây ăn cùng ta đi." Nạp Lan Cẩn Niên kéo tay nàng nói.
Ôn Noãn suy nghĩ: "Cũng được, vậy huynh nhớ đừng để dính nước!"
"Được!" Nạp Lan Cẩn Niên mỉm cười ghi nhớt
Ôn Noãn dặn dò thêm một câu rồi trèo tường trực tiếp về tiểu viện của mình.
Sau khi Ôn Noãn rời đi, biểu tình trên mặt Nạp Lan Cẩn Niên nhanh chóng lạnh xuống.
Đoạn hồn thảo!
Trên đầu mũi tên có bôi nước của đoạn hồn thảo.
"Đi gọi Phong Niệm Trần đến đây!"
"Dạ!" Lâm Phong lập tức nghe lời.
Ôn Noãn trở lại sân nhà mình.
Vạn Quân thấy miệng vết thương trên mặt cùng vết máu trên người của Ôn Noãn, nàng hoảng sợ: "Quận chúa, người bị thương?”
"Không có, trên mặt của ta chỉ bị nhánh cây làm bị thương, còn máu trên quần áo là của Thập Thất ca, bả vai của huynh ấy bị cung tên bắn trúng. Ngươi chuẩn bị nước ấm giúp ta, ta muốn đi tắm."
Vạn Quân nghe vậy cũng kinh ngạc, chủ tử bị thương?
Nhưng nàng cũng không có hỏi nhiều, Ôn Noãn đã trở về, như vậy cũng đã nói lên chủ tử không sao.
Nàng vội chạy đi nấu nước ấm cho Ôn Noãn, hầu hạ Ôn Noãn rửa mặt chải đầu.
Ôn Noãn vẫy tay áo: "Không cần, cứ để ta làm, ngươi đi đến chỗ Lâm Phong lấy thứ long bao mà ta đã hái được từ trên núi đem về đây. Trong chốc lát ta phải nấu ăn." Nạp Lan Cẩn Niên chảy nhiều máu như vậy, cần phải ăn những món có thể khép lại vết thương cũng như bồi bổ máu lại cho hắn.
Sau khi Vạn Quân xác nhận lại trên người Ôn Noãn không có vết thương nào, mới đi đến phủ đệ bên cạnh tìm Lâm Phong, vừa lúc cũng thuận tiện hỏi xem có chuyện gì xảy ra.
Ôn Noãn đi ra khỏi bồn tắm.
Vạn Quân cũng vừa lúc đem một rổ thứ long bao đến, Vạn Quân đặt túi thứ long bao lên bàn: "Quận chúa, vào lúc tôi trở về vừa gặp Ông Ôn cùng Ôn lão gia của đại phòng và Ôn công tử đi đến để thăm hỏi. Bọn họ vừa rồi ở trước cửa gây ồn ào, còn nói cái gì cha ruột đến thăm nhi tử lại bị từ chối và đứng ở ngoài cửa, hỏi Thế Xương hầu làm như vậy là báo hiếu sao? Lão phu nhân sợ bọn họ làm ồn ào khiến nhiều người chú ý, lão gia sẽ bị Ngự sử buộc tội cho nên đã cho người mời hai người bọn họ vào."
Ôn Noãn đang lau tóc, nghe vậy thì động tác cũng dừng một chút, sau đó gật đầu, nói: "Ta đã biết, cha ta có ở nhà không?”
"Hầu gia vẫn chưa từ nha môn trở về".
Ôn Noãn gật đầu.
Hiện tại đang vào lúc tiết mang chủng, Ôn Gia Thụy làm quan nông nghiệp nên phải phụ trách trông chừng những vụ mùa và trồng trọt, dạo này rất là bận rộn.
"Mẹ của ta và mọi người đi Quốc Phật tự đã trở vê chưa?"