Chương 891: Mời
Chương 891: MờiChương 891: Mời
"Quế Chi, lão Tứ cùng lão Đại cũng như Lượng nhi và Thuần nhi đều là máu mủ ruột rà, cho dù chúng ta... Có hòa ly thì chuyện này cũng không thể nào thay đổi! Ở kinh thành này, chúng ta không thân quen với ai, giới quan lại thì tranh đấu với nhau, tụi nhỏ đều là huynh đệ ruột thì nên đoàn kết mới đúng!"
Ôn Gia Phú gật đầu: "Đại nương, trong lòng của con thì lão Tứ mãi mãi là huynh đệ ruột!"
Ôn Lượng nghĩ đến cái gì, trong lòng có chút ý động. Mở miệng nói: "Đại nãi nãi, không phải Thuần nhi cũng đi nhận chức sao? Kinh thành có một số học sinh ở thư viện Lộc Sơn cũng chuẩn bị đi nhậm chức, tất cả mọi người đều muốn tụ họp lại với nhau trước khi đi nhận chức, cùng nhau chúc mừng một chút! Thuần nhi cùng Hậu nhi đều là học sinh của học viện thư viện Lộc Sơn, mọi người cũng cùng nhau tụ họp chút đi!"
Hắn sắp đi nhậm chức huyện Giang Ấp rồi.
Huyện Giang Ấp có tiếng là huyện lớn giàu có và đông đúc!
Không ít bạn cùng trường ghen tị với hắn!
Tất cả đều nói sẽ vì hắn mà làm tiệc tạm biệt.
Bởi vì hắn không mời nổi mọi người đến Đào Nhiên cư, còn tửu lâu khác thì hắn cảm thấy không xứng với thân phận của hắn.
Mời mọi người đến phủ của hắn, cái sân nhỏ như chim sẻ đó quả thật sẽ làm mất hết mặt mũi của hắn.
Nếu có thể đãi tiệc tiễn biệt ở phủ đệ này thì đã quá tốt!
Hắn biết Ôn Thuần được xếp đến một huyện nhỏ mà ngay cả tên hắn cũng chưa từng nghe qua, gọi là huyện Mã Đầu gì đói
Hoang vu hẻo lánh, có cái gì béo bở để vơ vét chứ?
Thi đậu Trạng nguyên thì thế nào?
Giờ chẳng phải bị xếp đến một cái huyện nhỏ ở một góc xó xỉnh đó sao?
Cái gì mà huyện Mã Đầu! Huyện Cẩu Đầu gì đói!
Bản thân hắn tuy không đỗ tiến sĩ, nhưng hắn là cữu đệ của Đại hoàng tôn, tương lai là Quốc Cữu, thân phận cao quý, không thể nào so sánh với Ôn Thuần!
Đến lúc đó các đồng học trong học viện đều đến đây, chỉ cần so sánh nơi nhậm chức của hắn cùng Ôn Thuần là sẽ biết rõ ai cao ai thấp ngay!
Ôn Lượng càng nghĩ càng hưng phấn: "Các bạn học cũng rất muốn tụ tập với Thuần nhi và Hậu nhi! Bọn họ cũng sẽ đi đến những nơi khác nhậm chức.
Tục ngữ nói, trong triều có người quen thì chuyện gì cũng dễ làm! Sau này cũng không biết bọn họ sẽ đi đến đâu.
Hiện tại xây dựng mối quan hệ tốt, sau này sẽ càng thuận tiện! Nếu Thuần nhi và Hậu nhi không muốn gặp nhau ở phủ của cháu, vậy thì cháu hẹn mọi người đến nơi này tụ họp cũng được!"
Vì muốn khoe khoang, thỏa mãn lòng hư vinh của chính mình, Ôn Lượng hoàn toàn quên lời dặn dò của Ôn Uyển, nhất định phải mời Ôn Noãn đến phủ bọn họ tụ tập!
Chuyện của Thuần nhi thì Vương thị cũng không thể làm chủ thay được.
Vương thị đang muốn nói chuyện này phải hỏi qua Thuần nhi.
Thì lúc này Ôn Noãn đi đến: "Cũng không cần thiết phải cùng nhau ăn mừng, đại ca của tôi cũng đã cùng bạn bè tụ tập ở Đào Nhiên cư, tiệc tạm biệt cũng đã làm xong.
Hơn nữa không cùng chung tiếng nói thì khó lòng gặp mặt, đại ca của tôi sẽ không đi tụ họp với các người đâu, vả lại đại ca của tôi còn chuẩn bị đi nhậm chức, không có thời gian tụ họp."
"Không có thời gian thì dù thế nào cũng phải ăn một bữa cơm! Có thể không đi tụ tập cùng trường nhưng trưa mai trong phủ của đại bá có tổ chức tiệc, cả nhà xem như là bữa tiệc tạm biệt cha đi. Đại nương, Noãn nhi, các người nhất định phải đến! Cũng chỉ có nhà chúng ta ăn chung một bữa cơm mà thôi! Cha rất nhớ lão Tứ, đến lúc đó ta cùng cha đi theo Lượng đi nhậm chức, từ biệt ngàn dặm, có thể cả đời này cũng không bao giờ gặp lại nữal Đúng rồi, Thiến nhi cùng Linh nhi của nhà lão Nhị cũng đang ở kinh thành mài! Vậy để cho hai đứa thay mặt lão Nhị đến tham gia đi! Noãn nhị, đại tỷ của cháu có chuyện muốn nhờ cháu một chút, ngày mai cháu nhất định phải đi đó!" Ôn Gia Phú cũng không quên lời dặn dò của Ôn Uyển.