Chương 892: Có Mục Đích
Chương 892: Có Mục ĐíchChương 892: Có Mục Đích
Chuyện của Ôn Thiến cùng Ôn Linh, Ôn Noãn cũng không thể làm chủ thay bọn họ: "Cháu sẽ nói cho hai đường tỷ biết."
Nhưng mà Ôn Uyển tìm nàng có chuyện gì?
Ông Ôn và hai người kia bị Ôn Noãn dùng lý do "Ngày mai nếu có thời gian sẽ đến" để đuổi đi.
Cũng không nói lời chắc chắn rằng ngày mai bọn họ có đến dự tiệc hay không.
Ông Ôn và hai người kia trở về tiểu viện nhỏ như chim sẻ của mình.
Ôn Ngọc thấy cả ba người trở về sớm như vậy thì kinh ngạc hỏi: "Ông nội, sao ba người trở về nhanh vậy? Có ăn cơm không?”
Chu thị hừ lạnh: "Nghĩ cũng không cần nghĩ, có khi cửa nhà cũng không được vào ấy chứ!"
Ông Ôn ngại ngùng, nói: "Sao có thể chứ?! Chẳng phải là chúng tôi vội trở về thôi sao!"
"Cha, cha cũng đừng giả vờ nữa! Noãn nhi không cho bọn con ở lại trong phủ ăn một bữa cơm. Cho dù khách bình thường đến cũng sẽ được giữ lại ăn cơm mài!" Ôn Gia Phú bất mãn nói.
Ông Ôn thở dài lắc đầu: "Cũng không thể trách Noãn nhi! Trước đây là do cha đã không lấy bạc ra cho con bé đi chữa bệnh, nên con bé ghi hận mà thôi."
Ôn Gia Phú: "Đây không phải là do không biết con bé có thể chữa khỏi bệnh không, vả lại hiện tại còn có được kỳ ngộ như thế này? Hơn nữa mọi thứ đều là của cha mel Hơn nữa cha là ông nội của nha đầu đó, không vứt bỏ nó đã là tốt lắm rồi, dựa vào cái gì mà phải chữa bệnh cho nó!"
Nhưng mà, nếu lúc trước biết được Noãn nhi có mệnh làm Vương phi, cả nhà lão Tứ có thể được phong hầu thì chắc chắn ông ta sẽ không nhận bạc của bọn họ, chuyện tương lai không ai biết trước được, Ôn Gia Phú thở dài trong lòng.
Chu thị nghe xong đã nổi giận: "Không đưa bạc? Nếu không phải nhờ tôi dùng bạc mua lại căn nhà kia, cửa tiệm cùng đất vườn, thì nó có bạc để chữa bệnh sao? Có thể sống đến bây giờ không?"
Nhà ở, đất vườn, muốn bán cũng không phải lập tức có thể tìm người mua ngay! Bà ta có lòng tốt mới bỏ bạc ra mual
Thế mà con tiện nhân kia lúc này còn lấy lại hết!
Đúng là ăn cướp mài
Ông Ôn không đứng về phía bà ta.
Tiểu Chu thị cũng mặc kệ mọi chuyện, bà ta chỉ hỏi: "Ngày mai Noãn nhi có đến đây không?"
Uyển nhi cũng đang chờ bà ta trả lời.
Ôn Gia Phú: "Noãn nhi nói sẽ đến."
Tiểu Chu thị nghe vậy cũng vui vẻ: "Vậy để tôi đi nói cho Uyển nhi biết."
Tiểu Chu thị vội vàng ra ngoài.
Phủ Đại hoàng tử.
Ôn Uyển đang đánh đàn, là nữ tử dù thế nào cũng đều phải có chút tài hoa, như vậy mới không bị người ta xem thường.
Tuy nàng ta đã thua ở Thiên Thu yến, nhưng trời không phụ lòng người, nàng ta cố gắng một chút, nói không chừng lần sau vẫn có cơ hội, tài năng của nàng ta vẫn có thể được thể hiện ra. Cho nên hiện tại mỗi ngày nàng ta ngoài việc đánh đàn thì còn đọc sách, vẽ tranh, chơi cờ, ... Cái gì học được đều sẽ học, còn học rất tỉ mỉ.
Đại hoàng tôn cũng khâm phục sự siêng năng của nàng ta.
Ôn Uyển đàn xong một khúc xong thì cung nữ bên cạnh mới tiến lên nói với nàng ta: "Nương nương, mẫu thân của người đến dây!"
"Mời mẫu thân của ta vào đi!"
'Dạt"
Tiểu Chu thị vừa đến đã khen ngợi: "Tài đánh đàn của Uyển nhi càng lúc càng giỏi."
Ôn Uyển mỉm cười: 'Mẫu thân, Ôn Noãn đã đồng ý rồi sao?"
Tiểu Chu thị gật đầu: "Đồng ý rồi! Mà con muốn mời con ôn thần đó tới để làm gì?"
Tiểu Chu thị thật sự có chút sợ tiếp xúc với cả nhà Ôn Noãn!
Mỗi lần đều gặp xui Xeol
Hiện tại Lượng nhi sắp đi nhậm chức, ngàn vạn lần đừng xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn mới tốt!
Ôn Uyển nghe xong lời này cũng mỉm cười: "Chuyện này là chuyện quan trọng, mẫu thân đừng hỏi! Mẫu thân, việc này con phải nói cho Đại hoàng tử phi."
Tiểu Chu thị vừa nghe đã lập tức đứng dậy: "Vậy mẫu thân trở về trước."
"Dạ, ngày mai con sẽ trở về phủ một chuyến."
Sau khi tiểu Chu thị rời đi, Ôn Uyển đã đi đến chỗ của Đại Hoàng phi.