Chuong 903: Mang Thai
Chuong 903: Mang ThaiChuong 903: Mang Thai
Ôn Noãn đi vào chính viện, Vương thị đang cầm kính lúp đọc thư, bà ấy nhìn thấy On Noãn lại đây, vui mừng vây tay với nàng: "Noãn nhi, cháu mau tới đây nhìn xem, có phải trong lá thư này viết tiểu cô của cháu có hi không?”
Bà ấy đã đọc đi đọc lại ba lân, nhưng vẫn không thể tin được.
Ôn Gia Mỹ và Ngô Khải Nghiệp thành thân cũng chưa được bao lâu, thế mà đã có hil
Thật sự quá tốt!
Vương thị cảm thấy cuộc đời của mình trọn vẹn!
Ôn Noãn nghe vậy cũng rất ngạc nhiên, nhưng mà cơ thể của tiểu cô đã dưỡng rất tốt, hai phu thê ân ái, nàng thường xuyên trong lúc vô tình nhìn thấy dấu vết mờ ám trên cổ tiểu cô, có thai nhanh như vậy cũng không có gì bất ngờ.
Nàng nhanh chóng ởđi lên nhận lá thư, nhìn xem.
Ôn Noãn cười nói: "Bà nội, người không nhìn lầm, tiểu cô thật sự đã có thai. Tính ngày thì chắc là bây giờ đã sắp ba tháng rồi."
"Đây là vừa từ Kinh Thành trở về thì có thai, ôi chao, nếu là có thai lúc ở Kinh Thành thì ta đã không cho nó trở về! Ở lại nơi này dưỡng thai!"
Lúc này Ôn Gia Thụy và Ngô thị nghe được tin tức cũng vội vàng chạy lại đây: "Mẫu thân, tiểu muội có thai?"
"Đúng vậy! Thật sự cảm ơn trời đất!" Vương thị cười nói.
Ôn Noãn đưa lá thư cho Ôn Gia Thụy, Ôn Gia Thụy vội vàng cầm lấy nhìn xem, Ngô thị cũng vội nhận lấy để xem, Ngô thị vươn đầu lại gần.
Ôn Noãn nhìn thấy trên bàn còn có một lá thư: "Bà nội, kia là lá thư của ai?"
Vương thị vỗ đùi của mình một cái: "Cũng là huyện Ninh Viễn gởi thư đến, vừa rồi bà chỉ chú ý xem lá thư đầu tiên, quên xem lá thư thứ hai! Noãn nhi, cháu mau đọc thư, xem thử bên trong viết cái gì."
Ôn Noãn nhận lấy: "Là nét chữ của nhị cữu."
"Mau mở ra nhìn xem!" Vương thị thúc giục nói.
Ôn Noãn mở ra nhìn thoáng qua, sau đó cười: 'Là nhị cữu gửi thư bảo bà nội viết một lá thư trở về quản tiểu cô đi, bảo tiểu cô an ổn dưỡng thai. Tiểu cô mang thai nhưng vẫn không ngừng nghỉ, ngày nào cũng muốn đi xưởng gốm sứ, không cho tiểu cô đến xưởng thì tiểu cô sẽ ở trong nhà mân mê này nọ. Không cho tiểu cô làm việc nhà, tiểu cô lại trốn trong phòng làm quần áo cho người trong nhà! Chính là không nhàn rỗi được! Bởi vì nôn nghén rất dữ, không ăn được gì, mà tiểu cô lại quá cân mẫn, nói sức khỏe của mình rất tốt, nằm trên giường không thoải mái, làm việc mới thoải mái. Bởi vì tiểu cô không chịu nằm yên trên giường dưỡng thai, cho nên một nhà bà ngoài đều rất lo lắng."
Vương thị nghe vậy thì nhíu mày: "Làm bậy, ba tháng đầu là quan trọng nhất, sao nó có thể không nghe lời như vậy?
Ôn Gia Mỹ tuổi lớn, hơn nữa cái thai đầu tiên không giữ được, trong tình huống như vậy, cái thai thứ hai sẽ rất dễ bị sảy mất.
"Không được, ta phải trở về quản nàng! Sao có thể tùy hứng như thất"
Ôn Noãn lại cảm thấy đây không phải là chuyện lớn gì: "Bà nội đừng lo lắng, tiểu cô có chừng mực, chỉ cần bản thân tiểu cô cảm thấy không có chuyện gì thì sẽ là không có chuyện gì, cơ thể của tiều cô chắc chắn tiểu cô hiểu rõ! Hơn nữa hiện tại sức khỏe của tiểu cô rất tốt! Làm chút việc nhẹ nhàng là không có vấn đề gì! Cơ thể không có vấn đề thì đâu cần nằm yên trên giường dưỡng thai chứ?! Như vậy nhàm chán đến mức nào?" Vương thị vẫn không yên tâm,'Công việc có bao giờ hết đâu, chờ nó sinh con xong thì muốn làm gì cũng được! Ngày mai ta lập tức trở về nói với nó'.
Ôn Noãn thấy vậy cũng không khuyên nữa, ừm, ba tháng đầu cẩn thận một chút cũng tốt.
"Bà nội, cháu có một cách làm tiểu cô không có thời gian bận cái này, bận cái kia, hơn nữa việc này còn có thể trở giúp hài tử trong bụng thông minh hơn."
"Cách gì?"
"Thai giáo!"
Lúc này Từ đại sư đi vào: “Thai giáo gì?”
Gần đây Tử đại sư vẫn luôn bế quan vẽ tranh, ông vẫn luôn bế quan ở phủ Thế Xương hầu, bởi vì đồ ăn ở nơi này ngon.
Vừa lúc hôm nay ông xuất quan, vừa đi ra thì nghe được tử thai giáo mới mẻ này, nên tò mò hỏi một câu.