Chuong 904: Ghen
Chuong 904: GhenChuong 904: Ghen
"Thai giáo chính là bắt đầu bồi dưỡng hài tử từ trong bụng mẹ!"
Ở trong bụng mẹ đã bắt đầu dạy dỗ?
Mọi người đều lộ vẻ mặt ngơ ngác.
"Ở trong bụng mẹ dạy như thế nào?" Từ lão cảm thấy rất hứng thú, lập tức hỏi.
Nếu có thể thai giáo, vậy tằng đồ tôn của ông là bắt đầu được dạy dỗ tử trong bụng mel
Nói không chừng mười năm sau sẽ có một họa sư trẻ tuổi có một không hai xuất hiện.
Từ lão nghĩ vậy, cảm thấy rất kích động.
Ôn Noãn giải thích kỹ càng tỉ mỉ một chút.
Kiếp trước nàng và chị dâu đã nghiên cứu làm thai giáo như thế nào.
Hơn nữa hiệu quả cũng không tệ, cháu trai và cháu gái đều có chỉ số thông minh và EQ vô cùng cao, thậm chí chỉ số thông minh và EQ kia còn vượt qua đại ca của mình.
Chỉ số thông minh của đại ca mình là 220 đó.
"Thai giáo rất đơn giản, có thể thông qua âm nhạc, hội họa, đọc sách, chiếu sáng, vuốt ve, trò chơi nhỏ và các phương thức khác để thai giáo. Ví dụ như âm nhạc, buổi sáng có thể đàn tấu một ít nhạc khúc cao nhã. Người mẫu thân vừa nghe âm nhạc hay, êm tai, tình cảm và vui vẻ, đồng thời thưởng thức tranh vẽ nổi tiếng, hoặc là người mẫu thân tự mình vẽ tranh. Bức tranh phải mang ngụ ý tốt đẹp, biểu đạt tinh thần tích cực, lạc quan, hướng về phía trước."
Kiếp trước trong thời gian mang thai, chị dâu vừa nghe đại ca đánh đàn, vừa tự mình vẽ tranh.
Sau đó vì bụng quá lớn, không tiện ngồi vẽ tranh, chị dâu liền vừa bật ghi âm tiếng đánh đàn của đại ca, vừa nhìn đại ca ve tranh.
"Buổi tối trước khi vào giấc ngủ có thể nghe một ít nhạc nhẹ nhàng, thư giãn..."
Ôn Noãn nói rất kỹ càng tỉ mỉ, dường như nàng đã trải vậy.
Biểu cảm lúc nói chuyện của nàng cũng giống như đang hồi ức cái gì đó.
Nạp Lan Cẩn Niên nhìn mà trong lòng càng cảm thấy hụt hãng.
Hắn chua xót, cực kỳ khó chịu, rồi lại không biết phải làm sao bây giờ.
Loại cảm giác khó chịu này thật sự không thể chống đỡ được!
Nhưng mà có thể làm sao bây giờ, kiếp trước là kiếp trước, kiếp này là kiếp này, người hắn ghen hoàn toàn không tồn tại trong thế giới này.
Nếu không, hắn còn có thể tìm ra người kia rồi giết chết!
Nạp Lan Cẩn Niên biết hắn như vậy là gây chuyện vô cớ, nhưng mà hắn không nhịn được!
Cảm giác thất bại không thể làm gì như vậy, từ trước đến nay hắn chưa từng trải qua.
Nạp Lan Cẩn Niên cảm thấy mình không nên tiếp tục nghe nữa, hắn xoay người lại đi ra ngoài.
Ôn Noãn nói rất nghiêm túc, nơi này có hồi ức tốt đẹp về người nhà của nàng ở kiếp trước, cho nên nàng không chú ý thấy Nạp Lan Cẩn Niên rời đi.
Từ lão, Vương thị, Ngô thị đều nghe rất nghiêm túc.
Ngô thị vỗ Ôn Nhu và Ôn Hinh: "Các con cũng nghiêm túc nghe một chút. Lại thêm một hai năm nữa là các con cũng là người làm mẹ.” Ôn Nhu và Ôn Hinh đều đỏ bừng mặt.
Ôn Hinh dậm chân nói: "Mẫu thân nói bậy cái gì vậy!"
Vương thị cười nói: "Mẹ cháu nói rất đúng. Các cháu cũng nghiêm túc nghe đi."
Ôn Nhu và Ôn Hinh đã chọn được ngày thành thân rồi, Ninh gia và Lâm gia thế mà lại trùng hợp chọn chung một ngày, là mùng hai tháng hai năm sau, vừa lúc là sinh nhật của hai tỷ muội, hai người là song sinh, cùng được sinh ra chung một ngày, cùng xuất giá chung một ngày, cũng xem như một đoạn giai thoại.
Mới vừa tròn mười sáu tuổi đã xuất giá, có chút sớm, Ôn Gia Thụy muốn giữ hai tỷ muội ở lại trong nhà thêm một hai năm nữa, nhưng mà ông nhờ Nạp Cẩn Niên mời người của Khâm Thiên Giám tính ngày, năm sau sẽ không có ngày tốt nào giống như vậy nữa, nên đành từ bỏ.
Thời gian còn lại chưa đủ một năm, rất nhanh là sẽ làm thê tử của người ta, làm mẹ người ta, gần đây Vinh ma ma cũng đang dạy các nàng làm một đương gia chủ mẫu như thế nào.
Mặc dù hai người đỏ mặt, nhưng cũng rất nghiêm túc lắng nghe.