Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ ((Dịch Full)

Chương 905 - Chương 908: Nam Nhân Đều Là Động Vật Suy Nghĩ Bằng Nửa Thân Dưới

Chương 908: Nam Nhân Đều Là Động Vật Suy Nghĩ Bằng Nửa Thân Dưới Chương 908: Nam Nhân Đều Là Động Vật Suy Nghĩ Bằng Nửa Thân DướiChương 908: Nam Nhân Đều Là Động Vật Suy Nghĩ Bằng Nửa Thân Dưới

Đại hoàng tử cười ha ha nói: 'Quan trọng, vô cùng quan trọng! Cẩn Vương thúc, có phải thông phòng trong phủ Cẩn Vương không đủ xinh đẹp hay không? Chờ ít hôm ta đưa tặng mấy người cho thúc có được không?"

Nạp Lan Cẩn Niên lạnh lùng nhìn ông ta một cái.

Đại hoàng tử lập tức thu hồi nụ cười: "Ta nói giỡn, nói giỡn!"

Nạp Lan Cẩn Niên đứng lên: "Vương thúc không có chuyện muốn nói, vậy ta không quấy ray mọi người uống rượu!"

Chắc là tiểu nha đầu sẽ đi đưa cơm cho mình đúng không?

Hắn còn chờ nàng an ủi mình một chút!

An Thân Vương cầm lấy cuốn bí kíp kia, nhét vào trong lòng ngực của hắn: "Trở về đi! Mang sách vê phủ Cẩn Vương, tìm mấy nữ nhân luyện một chút!"

Đại hoàng tử cùng Nhị hoàng tử cúi đầu nhịn cười.

Nạp Lan Cẩn Niên: '..."

Thôi, rời khỏi phủ An Thân Vương lại vứt dil

Tính tình của vương thúc khá cố chấp, không chịu cầm đi thì ông ấy sẽ nói rất nhiều.

Nạp Lan Cẩn Niên vội vàng rời khỏi phủ An Thân Vương, nửa đường hắn lo sợ tùy ý vứt cuốn sách này trên đường cái sẽ bị một số hài tử nhặt được, gây ảnh hưởng không tốt, cho nên hắn định mang về phủ đốt.

Trở lại phủ Cẩn Vương, Nạp Lan Cẩn Niên đưa cuốn sách cho Lâm Phong: 'Đốt!"

Lâm Phong cúi đầu nhìn thoáng qua, ngạc nhiên đến rơi cằm: Có phải đây chính là đồ vật vô cùng quan trọng mà An Thân Vương nói phải đưa cho chủ tử không?

Lâm Phong nhìn thoáng qua Nạp Lan Cẩn Niên một cái: Nhiều năm như vậy chủ tử chưa bao giờ gần gũi với một nữ tử nào, rốt cuộc chủ tử có biết kỹ năng về phương diện này hay không?

Nạp Lan Cẩn Niên nhìn thoáng qua khóe miệng dính hạt cơm của hắn ta, còn ngửi được mùi vị gan heo trên người hắn ta, hắn lạnh nhạt nhìn Lâm Phong một cái: "Ngươi ăn đồ ăn của ta?"

Lâm Phong nghe vậy, sợ tới mức ôm cuốn bí kíp kia bỏ chạy nhanh như chớp: "Không có! Thuộc hạ lập tức mang đi đốt!"

Phải nhanh chóng chạy đi tìm Tuệ An quận chúa xin một phần đồ ăn khác mang lại đây mới được!

Lâm Phong đi vào phủ Thế Xương hầu, đi tìm Ôn Noãn.

Ôn Noãn đang ngồi ở trước cửa sổ viết nhạc khúc.

Nàng đang viết một số nhạc khúc thích hợp thai giáo, bởi vì đã làm từ trước, nàng chỉ cần dựa vào trí nhớ viết lại nên viết rất nhanh.

Nàng viết những nhạc khúc này ra, nhờ Từ lão mang về, đến lúc đó bảo nhị cữu mời cầm sư đến đàn tấu.

Vạn Quân đi đến nói với Ôn Noãn: "Quận chúa, Lâm Phong nói Thập Thất gia đã trở lại, còn chưa ăn cơm."

Ôn Noãn cũng không ngẩng đầu lên, nói: "Trong phòng bếp còn đồ ăn, lấy một phần cho hắn mang về."

"Vâng!" Vạn Quân lập tức đi xuống sắp xếp.

Lúc Vạn Quân đưa rổ thức ăn cho Lâm Phong, Lâm Phong buồn bực nói: "Quận chúa không đi qua ăn cơm với chủ tử sao?"

Vạn Quân: "Ngươi nói với chủ tử, quận chúa đang bận soạn nhạc, không thể làm phiền."

An Lâm Phong lo sợ bất an nhận hộp đồ ăn, sau đó ngay lúc hắn ta duỗi tay, cuốn sách kẹp ở dưới nách của hắn bởi vì động tác của hắn mà rời xuống mặt đất, vang lên một tiếng "Bụp”.

Vạn Quân cúi đầu nhìn thoáng qua.

Sau đó nàng liếc nhìn Lâm Phong với ánh mắt tràn đầy thâm ý.

Đây là ánh mắt gì? Gương mặt tuấn tú của Lâm Phong đỏ bừng lên, nhanh chóng khom lưng nhặt cuốn sách trên mặt đất: "Đây không phải là sách của ta, là của chủ tử! Đừng hiểu lầm!"

Lâm Phong nói rồi lập tức cầm rổ thức ăn và ôm cuốn sách khiến người ta mặt đỏ tim đập kia, nhanh chóng chạy đi như lòng bàn chân có bôi mỡ.

Vạn Quân: "222?"

Chủ tử?

Chủ tử bảo Lâm Phong tìm loại sách này?

Vạn Quân đi về phòng với vẻ mặt ngơ ngác.

Ôn Noãn ngẩng đầu nhìn nàng một cái, bị vẻ mặt này nàng hấp dẫn: "Làm sao vậy? Vẻ mặt ngơ ngác như vậy?"

Vạn Quân: "Thuộc hạ chỉ là ngạc nhiên một chút, Thập Thất gia thế mà lại làm Lâm Phong tìm loại sách như vậy."

"Sách gì?" Ôn Noãn thuận miệng hỏi.

" Á108 tuyệt chiêu chuyện phòng the) ! Quận chúa, người và Thập Thất gia đã đến bước này rồi sao?"

Mặc dù hai đêm gần đây chủ tử đều trà trộn đi vào phòng của quận chúa.

Nhưng mà nàng vẫn luôn cho rằng chủ tử là một chính nhân quân tử, sẽ không làm ra chuyện khác người trước khi thành thân!

Nhưng không ngời

Quả nhiên nam nhân đều là động vật suy nghĩ bằng nửa người dưới!

Ôn Noãn nghe vậy thì khiếp sợ, một giọt mực nước rơi xuống nhạc phổ mà nàng sắp viết xong.

Gương mặt nàng đỏ bừng: "Nói bừa cái gì vậy!"
Bình Luận (0)
Comment